Page 147 - Dị Ứng Trong Tai Mũi Họng
P. 147
trước 20 tuổi và 25% trưởng hợp giữa 20 và 30 tuổi.
Triệu chứng : ít găp các trường hợp lúc đẩu cảm
thấy buổn hắt xì hơi, tiếp đến là chảy nước mũi. Vào
khoảng thời gian nhiễm bệnh, neưèri ta thấy hiện tượng
xuất tiết quá mức phù nề (Hyperplasic) cánh mũi và
niêm mạc mũi cũng như chảy nước mũi. Diễn biến
mang tính chất mạn tính thường đặc trưng bằng siêu
tiết triền miên cánh mũi có thể gắn liển với hiện tượng
polyposis nasi.
Clìẩn đoán : công việc chẩn đoận bao gồm bệnh sự
(ỏ dạng bệnh ngoại sinh có thể là sự biểu hiện của tác
nhân gây bệnh), loại trừ bệnh dị ứng, xác định IgE
trong huyết thanh (PRIST không lăng) và bạch cầu ái
toan trong bộ tiết của mũi (không tảng), bẻn cạnh đó,
nên thử da bằng papaverin, Azetycholin và histamin.
Điều trị : mục đích là kích thích sự giải phóng bệnh
lý các trung gian ở dạng bệnh ngoại sinh, có thể đạt
được mục đích đó thông qua việc tránh tác nhân gây
bệnh (Karenz). Phải làm ngừng các rối loạn nội tiết và
trao đổi chất. Phải loại bỏ các u, chỗ cong và các cục
thuộc vể nguyên nhân ở vách mũi.
C ác lo ạ i thuốc khôn^ dặc hiệu lỊồm : Antihistamin,
Beclomethason dipropionat và DNCG. Các loại thuốc
này cũng được dùng để điều trị chống dị ứng, Do cơ
chê' dược học của chúng, công dụng của chúng trong
việc điều trị bệnh Rhinitis khỏnư phải là băng chứng vé
bệnh dị ứng.
147