Page 11 - Dị Ứng Trong Tai Mũi Họng
P. 11

viêm mũi dị ứng.
      Xét nghiệm  :

      Các  xét  nghiệm  trong  phòng  thí nghiệm  có  ý  nghĩa
   hạn chế. Các  xét  nghiệm  này gồm  đo  IgE  (PRIST), xác
   minh đặc thù của chất gây bệnh.

      (RAST) và thử khả năng giải phóng chất histamin.
      Xem xét mòi trường sống của bệnh nhân :

      Biện  pháp này có ích  nhưng  ít  được  sử dụng  do chi
   phí cao. Mục đích là nhằm xác định nguồn gốc của các
   chất gây dị ứng phục vụ cho việc chẩn đoán.
      ĐIỀU TRỊ;

      Việc  điều  trị  bệnh  dị  ứng  được  trình  bày  qua  ví dụ
   bệnh  viêm  mũi  dị  ứng,  Các  phương  thức  điều  trị  của
   thầy  thuốc  Tai  Mũi  Họng  không  giống  nhau,  mà  được
   sắp  xếp  theo  bảng  A2.  Nếu  tình  hình  bảng  A2  điểu  trị
   bệnh viêm  mũi dị  ứng  : các  hình thức điều  trị  được  sắp
   xếp  theo  tầm  quan  trọng  của  chúng  từng  ca  cho  phép
   thì ưu tiên cho điểu trị theo  nguyên  nhân trước, điểu  trị
   theo triệu chứng  sau,  nguyên  nhân được ưu  tiên  hơn  so
   với cách điều  trị  giải mẫn cảm.  Nếu  điều trị  không  đầy
   đủ hoặc không điều trị thì  bệnh dị  ứng có thể diễn biến
   nguy hiểm. Cần ngăn chặn ba hình thức biến chứng  sau
   đây thông qua việc điều trị sớm:

       1)    Sự nhạy cảm của bệnh nhân đối vói  các chất gây
   dị ứng không được phép tăng lên.


                                                           11
   6   7   8   9   10   11   12   13   14   15   16