Page 121 - Dạt Dào Sông Nước
P. 121

Với  triều  Nguyễn,  sông  Sài  Gòn  và  đất  Gia  Định  còn
          có vai trò chiến  lược trong việc mở cõi phương Nam. Chính
          vì thế mà hình ảnh sông này được khắc lên Cửu đỉnh trước
          nhà Thái  Miếu tại  kinh đô Huế. Từ sau  1820, dưới  mắt của
          thương gia và phái bộ nước ngoài đã có một thành phố gồm

          hai  đô thị  lớn  ở cách  nhau  hai  dặm;  Sài  Gòn  (nay  là  Chợ
          Lớn)  và  Bến  Nghé  mới  xây  dựng.  Họ  gọi  chung  là  thành
          phố Sài Gòn, nơi đô hội  mà khắp cả nước khi ấy không đâu

          sánh  bằng.
              Năm  1862  Pháp  chiếm  Sài  Gòn,  biến  nơi  đây thành
          trung tâm của Nam Kì thuộc địa. Trước hết, người  Pháp cho

          xây  dựng  cảng  bên  bờ sông  Sài  Gòn  để  làm  đầu  mối  các
          tuyến  hàng  hải  từ  Đông  sang  Tây,  chủ  yếu  để chở  những
          sản vật khai thác từ nước ta về chính quốc.  Ngày đó hai bên

          sông  Sài  Gòn  nhộn  nhịp  cảnh  tàu  bè  giao  thương  với  thế
          giới  bên  ngoài.  Cái  tên  Hòn  Ngọc  Viễn  Đông  dành  cho
          Sài thành  (tên gọi  sánh với  Hà thành, chỉ Hà  Nội)  làm cho
          thành  phố ngày càng thêm  hấp dẫn  khách  bốn  phương.

              Dòng  sông  Sài  Gòn  bao  quanh  thành  phố,  tấp  nập
          những  con  tàu  biển,  càng  làm  cho  thành  phố  ven  sông

          thêm sống động.  Bến tàu có tên  Nhà Rồng là một bến cảng
          lớn trên sông Sài Gòn mà sau này gọi  là cảng Sài Gòn, được
          xây dựng từ 1864.

              Ngày nay Sài  Gòn  mang tên Thành  phố Hồ Chí Minh
          vẫn là thành phố lớn nhất nước ta, đồng thời là đầu tàu kinh


                                      120
   116   117   118   119   120   121   122   123   124   125   126