Page 50 - Danh Nhân Đất Việt
P. 50

Chu Văn An rất cảm động, nhận lòi người học
         trò.  Người  này  bèn  ra  giữa  sân,  lấy  nghiên  mài

         mực,  ngửa  m ặt lên tròi khấn và lấy bút chấm  vào
         nghiên  mực,  sau  đó  vẩy ra  khắp  nơi.  vẩy  gần hết

         mực,  lại tung cả  nghiên bút  lên trời.  Lập tức  mây
         đen  kéo  đến,  tròi  đổ  một  trận  mưa  lớn.  Dân  tình
         mừng  rỡ,  nhảy  múa  reo  hò,  thê  là  hoa  màu  được

         cứu sống,  thoát được nạn đói trưóc mắt.
              Đêm  hôm  đó,  trời  đang yên  bình,  bỗng  nhiên

         có  tiếng  sét  lớn.  Sáng  hôm  sau,  ngưòi  ta  thấy  ở
         đầm  Đại  nổi  lên  một  xác  thuồng  luồng.  Chu  Văn
         An  được  tin,  biết  đấy  là  người  học  trò,  rất thương
         xót,  liền  sai  các  học  trò  khác  ra  làm  lễ  an  táng,

         nhân dân các vùng lân cận cũng đến góp  sức.  Mọi
         người lập đền thờ để nhớ công ơn.

              Theo  truyền  thuyết,  chỗ  nghiên  mực  bị  ném
         rơi cũng  đã  biến  thành  đầm  nước,  kỳ lạ  là  nước ở

         đầm  này  khi  nào  cũng  đen,  nên  người  ta  gọi  là
         Đầm  Mực.  Quản  bút  rơi  xuôAg  làng  Tả  Thanh
         Oai,  biến  làng  này  thành  một  làng  có  truyền

         thống  hiếu  học,  đây  cũng  chính  là  quê  hương
         của  Ngô  Gia  văn  phái:  Ngô  Thì  Sĩ,  Ngô  Thì
         Nhậm...  Trong  đền  thờ  thần  còn  ghi  đôi  câu  đôi

         như sau:



         'ữ M ih   n ÍỊÂ ỉv    1 / ĩẹ t                         51
   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54   55