Page 170 - Chăm Sóc Sức Khoẻ Bằng Y Học Cổ Truyền
P. 170
có khả năng dùng phép công hạ. Vì chứng thường
thuộc thực nên lấy phép thông lợi làm chủ, vì vậy
có thuyết cho rằng thông vô bổ pháp. Trên thực tê
đau đớn cũng có chứng hư cũng không loại trừ
phép bổ. Vì vậy Trịnh Chung Linh đã nói “Nếu
thuộc hư thống, tất nhiên phải bổ, hư kèm theo
hàn thì dùng ôn bổ. Nếu hàn nhưng không hư thì
nên dùng thuốc ôn ẩm”. Trương Cảnh Nhạc cũng
nói: “Người biểu hư mà đau thì dương cũng không
đủ, ngoài phép ôn kinh không còn biện pháp nào
khác”. Lý hư gây đau phần âm cũng bất tức, phải
dùng phép dưỡng dinh, thượng hư gây đau tâm tỳ
cũng bị thương tổn, phải dùng phép bô trung, hạ
hư gây đau, can thận cũng bại, phải ôn bô mệnh
môn. Vì thê hư thống nên dùng phép bổ, nhưng
chứng thống dùng phép bổ cũng có ý nghĩa là
thông và thường kết hợp vối sơ phong, tán hàn,
hóa thấp, khử ứ... Bất luận dùng thông hay bổ đều
cũng có một mục đích như nhau để trừ khử nhân
tô gây bệnh, điều hòa sự vận hành của khí huyết.
Cần phải chú ý đến phép tắc dùng thuốc, trưóc
tiên nên phân biệt những vị thuốc có công hiệu đặc
thù với từng vị trí của cơ thể. Như viên khương
hoàng chỉ thông thường dùng cho chi trên và vai,
không dùng cho chi dưới; ô dược, mộc hương cho
vùng bụng, không dùng cho thượng tiêu. Cũng cần
phải coi trọng quan hệ phối ngũ của các vị thuốc.
Như lương phụ hoàn dùng cao lương khương với
171