Page 132 - Các Vị Vua Triều Lý
P. 132
gần Thăng Long, một chiếc thuyền câu nhỏ lững lờ bơi
đến gần thuyền rồng vua ngự. Nguời trên thuyền vừa
gõ mái chèo, vừa hát:
Khi đi khí thế ngất trời
Khi về huồn rụng chèo rơi bẽ bàng
Đường dài gánh nặng thiếp mang
Trách ai nỡ để lỡ làng tin xuân.
Nghe lời ca đó, vua Lý Thánh Tông liền cho gọi
nguời vừa hát tới. Người đó tâu:
- Lời nôm na ở chốn quê mùa, mong bệ hạ lượng xét.
Chẳng qua là chúng thần nghĩ Đức bà nhiếp chính, đã
dốc lòng tròn việc nước việc dân, để trông đợi bệ hạ
chiến thắng trở về mà thôi...
Vua Lý Thánh Tông giật mình, nghĩ đến lời hẹn
hôm lên đường. Để rõ sự tình Thánh Tông liền cho đoàn
thuyền neo vào bờ, rồi thân chinh lên bộ, đi vi hành
nghe ngóng.
Tới đâu, nhà vua cũng thấy dân gian ca ngợi tài cầm
quyền trị nước của Ỷ Lan. Nàng đã sáng suốt trừng trị lũ
tham quan ác bá, khiến cho bốn cõi đều bình an. Nàng
đã khéo léo mở mang nghề nghiệp nông trang cho dân
càng no ấm...
Lý Thánh Tông tự hào đã chọn được người vợ hiền.
Nghĩ đi nghĩ lại, nhà vua bỗng thở dài, tự than:
- Ỷ Lan phận đàn bà nhi nữ mà còn tài giỏi sáng suốt
như vậy... Không lẽ ta đường đường là trang nam tử, lại
chịu tầm thường như vậy sao!