Page 84 - Bài Học Để Trở Thành Triệu Phú
P. 84
Số phận phải trải qua 8 5
cảm thây an tâm. Có lẽ là báo động giả, có lẽ do mây ngày nay
chàng mệt quá. Chàng thây có thể đi lại bình thuòng hoàn toàn.
Chàng ngoắc chiếc taxi khác và đến sớm cuộc hẹn. Một giò
sau, khi ròi khỏi tòa nhà của khách hàng, chàng lại cảm giác
chân bị yếu trỏ lại và đổ gục xuống đất. Lẩn này chàng không
chạy nên không thể nói là váp hay trượt chân được. Giầy cũng
đuọc thắt dây. Dứt khoát có vấn đề.
Vài khách bộ hành vây quanh. Một ông ra dáng hoài nghi
cô hũu của dân New York - biết đâu john là tên móc túi đang
kiếm có - e dè cúi xuông hỏi, "Anh có sao không?"
"Có thể là suy tim", một bà lớn tuổi nói. "Có ai gọi giùm xe
cứu thương đi".
"Không, không" ]ohn nói 'Tôi không sao..."
Nhưng rồi chàng nghĩ có thể bà ta nói đúng, dù chàng
không thấy đau ở ngực hay bất cứ triệu chứng gì liên quan,
biết đâu chàng bị cơn suy tim nhẹ.
Chàng đặt một tay lên tim. Người đàn ông đang cúi xuống
chàng cho rằng bà kia đoán đúng nên thò tay định nới cà vạt
của John. John đang đeo cà vạt của cha chàng nên dã phản úng
có phần hung dữ, đẩy tay người đàn ông ra, sợ hãi một cách
phi lý rằng ông ta định lấy cắp cà vạt của mình.
"Đừng đụng vào tôi!" John la lên. Tôi nói tôi không sao mà.
Tôi khỏe, thật mà".
Người đàn ông, ngay từ đầu đã do dự không giúp đỡ john,
đúng dậy và bỏ đi, miệng lầu bầu rủa dân Nevv York toàn là đồ
ngu ngốc, đáng lý ra ông ta phải đi khỏi cái thành phô địa ngục
này, khỏi cái đám muôi hai triệu nguôi điên này càng xa càng tốt.