Page 35 - Bài Học Để Trở Thành Triệu Phú
P. 35
3 6 Bài học để trở thành triệu phú
"Vì tôi còn sông" nhà triệu phú trả lời, nụ cười rộng mở.
"Cháu không hiểu! Không thể đuọc! Bác nằm trên đất trong
khu vườn. Cháu thấy mà".
“Shakespear đã nói trên đòi này có nhiều điều không có
trong sách vả. Tôi chỉ ngủ sâu, trả về vói bản ngã thục của
mình. Cà vạt của anh đẹp quá", ông già nói.
Ngạc nhiên vì lời khen không trông đọi, john đua tay lên
sò chiếc cà vạt, tự hỏi có phải lại thêm một điều trùng hạp
nữa không, hay là nhà triệu phú vói tư duy bí hiểm đã đoán
ra giá trị tình cảm của chiếc cà vạt đôi vói chàng, vốn trưóc
nó là của cha chàng.
"Cám ơn bác," chàng nói, có vẻ bối rối.
John không hỏi thêm về sự "phục sinh" của ông già lập dị
nữa, dù chàng vẫn không hiểu đuợc.
Im lặng căng thẳng. Sò chiếc cà vạt, John bắt đầu nghĩ về bao
nỗi thất vọng và thất bại chàng đã nếm trải mây tháng qua. Chàng
đã hon một lần nghi ngõ về giá trị của lòi khuyên của nhà triệu
phú. Phẫn uất dâng trào tâm can, chàng ném đồng xu lên bàn và
tuyên bô “Vì bác mà cháu bỏ việc. Bây giò sắp trắng tay".
Ồng già nhìn đồng xu, thoáng chút ngạc nhiên, như thể lời
buộc tội kín đáo của John làm ông rất bối rối. Rồi ông lại mỉm
cuời và trả lòi, "Nếu tôi chỉ việc cho anh một con cá để ăn thay
vì dạy anh cách bắt cá thì anh cứ phiền trách tôi. Nhung tôi không
nhũng cho anh bí quyết làm giàu, mà tôi còn cho anh cả một
con cá lòn, đáng giá hai mươi lăm ngàn đô la, anh nhớ mà".
Vừa lúc ấy một chiếc limuzin đen xịch đỗ cạnh họ và người
tài xế bước ra. Đó là Edgar, tài xê của ông già.