Page 29 - Bài Học Để Trở Thành Triệu Phú
P. 29

3 0                                   Bài học để trở thành triệu phú


            Chàng cũng  tự hỏi  phải  chăng cha của chàng,  mới  chết đưọc
         vài  tháng  nay,  đã  đúng  khi  nói  rằng  sô  chàng  không  thê  giàu
         đuọc  hoặc  luôn  gặp  trở  ngại  trong  đuòng  đời.  Có  thê  sai  lẩm
         của chàng,  sai  lầm  lón  của chàng,  là  không tiếp  nhận  quán  ruợu

         nhỏ  của  cha  để  lại  thay  vì  mả  cóng  ty  quảng  cáo.  John  đang
         quay  lại  trong  đẩu  kê  hoạch  của  mình  và  tìm  hiểu  xem  mình
         thất  bại  ỏ  khâu  nào  thì  Rachel  bước  vào,  vẻ  mặt  đăm  chiêu.
             "Em  xin  nghỉ"  nàng  nghiêm  giọng  nói.

             "Mới  có  bôn  giò"  John  đáp,  liếc  nhìn  đồng  hồ  "Anh..."
             "Em  biết,  nhung  lặng  lẽ  quá,  và  em...  em  xin  nghỉ  vài  ngày,
         anh  John  ạ.  Em  nghĩ cả  hai  chúng  ta cần  xa  nhau  một  thòi  gian.
         Em  cảm  thây  đang  là  gánh  nặng  cho  anh...  Em  biết  công  việc

         của công  ty  không  đuợc chạy,  và việc anh  đang  nghi  ngờ chính
         khả  năng anh  có  ảnh  huởng  đến  cả  hai,  vì  chúng  ta cùng chung
         một  việc.  Em  xin  nghỉ  ít  ngày  đi  thăm  bạn  ả  Boston".  Rachel
         ngừng  lại,  rồi  nói  tiếp,  “Em  sẽ  gọi  điện  cho  anh  lúc  trỏ  về".
             Dù  bực  mình,  John  không  định  thuyết  phục  nàng  đừng  đi.
         Chàng  biết  đang  có  một  sự căng  thang  nào  đó  giữa  hai  người.
         Dù  tuyên  bô  bất  ngõ  của  nàng  làm  chàng  lo  lắng,  nhung  có
         thê  đôi  ba  ngày  xa  cách  sẽ  là  điều  tốt.  Chàng  có  thê  nghĩ  lại
         kê  hoạch  của  mình  đôi  vói  công  ty.  Ngay  lúc  đó,  John  nhận
         thây  Rachel  bỗng  nhiên  xanh  tái  và  đưa  tay  lên  bóp  trán.

             "Chuyện  gì  vậy,  em  không  khỏe  sao?"  john  hỏi

             "Không,  không  có  gì.  Em  chỉ  hơi  choáng  váng"
             Chàng  rót cho  nàng  một  ly  nước và  nàng  uống  cạn,  rồi  cười
          buồn,  nàng  đi  ra,  quên  cả  hôn  chàng,  như thể  nàng  phải  lo  một
   24   25   26   27   28   29   30   31   32   33   34