Page 143 - Bài Học Để Trở Thành Triệu Phú
P. 143

144                                    Bài học để trở thành triệu phú


             Như  vậy  nghĩa  là  các  hãng  phim  này  chưa  đọc  kịch  bản.
         Nghĩa  là  họ  không  thể  chối  từ vì  ngay  từ đầu  họ  đã  không  xác
         nhận  nó.  Có  sự  khác  biệt  với  trường  hợp  từ chối  thẳng,  nghĩa
         là  có  hy  vọng.  Dầu  sao  đó  chỉ  là  theo  như  ]ohn  thấy.  Nhung
         làm  thế  nào  đê  vượt  qua  đưọc  cái  rào  cản  của  sự  thờ  ơ  này?
         Chàng  nên  áp  dụng  sách  lược  nào?
             Chàng  không  quen  biết  gi  trong  giới  điện  ảnh.  Dĩ  nhiên
         chàng có  thể đến  gõ  cửa  tùng  nhà,  nhưng với  chiếc xe  lăn  chắc
         là  không  thể  gây  ấn  tượng  tốt  đẹp  đưạc.  Chàng  lăn  xe  loanh
         quanh  trong  phòng,  cho  rằng  đi  lại  như thê  sẽ  giúp  chàng động
         não  lên  và  tìm  ra  vài  ý.  Nhung  cũng  không  nghĩ  ra  điều  gì.

             Khi  lăn  xe  ngang  cửa  tủ  quẩn  áo  đê  mả,  chàng  để  ý  thấy
         đôi  giẩy  đê  cao  mà  công  ty  giầy  Cooper  tặng  chàng  làm  mẫu
          khi  chàng  đang  lên  kế  hoạch  quảng  cáo  cho  họ.  Không  hiểu
         sao  chàng  cúi  nhặt  đôi  giấy  lên,  nhìn  nó  một  hồi,  thưởng  thức
         sự  khéo  léo  của  ngưòi  thọ  và  phẩm  chât  tốt  của  da.  Chàng
          lặp  đi  lặp  lại  trong  đẩu  rằng  chàng  chỉ  cần  đặt  được  chân  vào
          nguỡng  cửa của  một  hãng  phim  ỏ  Hollyvvood  và  bỗng  run  lên
         vì  nảy  ra  một  ý.  Đặt  chần  vào  cửa...  dĩ  nhiên  rồi!  Sao  không
          làm  thê  nhỉ?

             Nửa giò sau  một chiếc xe  đã  đậu  trước cửa  nhà  chàng,  đem
          đi  một  gói  hàng  mà  chàng  gủi  cho  một  hãng  phim  mà  chàng
          thây  thích  nhất.  Gói  hàng  được  gói  giây  đỏ  rực  và  thắt  ru-ban
          đỏ,  trong  có  kịch  bản  của  chàng  và  đôi  giày  hiệu  Cooper  và
          một  hàng  chữ:  "Làm  cách  nào  để  đặt  chân  vào  nguõng  cửa!".
             Chàng  chắp  tay  hy  vọng.  Chàng  cầu  nguyện,  vùa  lo  âu  vùa
          phấn  chân.  Hai  ngày  liền  chàng  không  ra  khỏi  nhà,  chờ đại  một
   138   139   140   141   142   143   144   145   146   147   148