Page 169 - Bác Của Chúng Ta
P. 169
đọc báo cho Bác nghe, rồi không hiểu sao, chị lại hỏi Bác:
- Thưa Bác, sao Bác không xây drmg gia đình để có
con ạ?
Bác vỗ vai Thúy Quỳnh và đặt tay lên mái đầu chị:
"Bác đã có con đây Tôi thôi."
Thúy Quỳnh cảm động, nghẹn ngào gật đầu mà
trong lòng rưng rưng muốn khóc.
Tôi nghĩ những năm hai mươi, giữa Paris, thủ đô
của cường quốc thực dân Pháp, kẻ thù của Việt Nam,
Bác của chúng ta ngang rửiiên đòi quyền tự do cho dân
tộc Việt Nam. Khi tiếng nói của Bác đã có ảnh hưởng
trong nhân dân Pháp, trong Việt kiều, kẻ thù đã săn
đuổi truy lùng Bác, chờ dịp là hại Bác. Bác không thểlập
gia đình là điều dễ hiểu.
Nhưng sau ba mươi năm đấu tranh giành độc lập
cho dân tộc, cả khi mệt nặng, Bác vẫn dặn dò các đồng
chí của mình; "Thời cơ đã đến, dù có phải đốt cháy dải
Trường Sơn cũng phải giành cho được độc lập." Cách
mạng tháng Tám thành công. Nước Việt Nam Dân chủ
Cộng hòa ra đời. Những năm ấy, đường đường là một vị
Chủ tịch nước, cùng làm việc với các đồng chí thân yêu
học trò của mìrứi, bên cạrửì là đội bảo vệ trung dũng, Bác
cũng không hề nghĩ đến hạnh phúc riêng để toàn tâm
toàn ý lo cho dân cho nước. Bác dành trọn cuộc đời cho
dân, tự một mình đón giao thừa hằng năm. Chẳng hề có
một ngày chủ nhật nào ngơi nghỉ.
168