Page 142 - Bác Của Chúng Ta
P. 142
trẻ phải tắm và gội đầu cho cháu bằng các thứ nước lá
này, lá nọ và bôi thuốc đều cho cháu. Các cô làm theo lời
Bác. Nhờ vậy, cháu bé dần dần khỏi hết chốc lở, lại khỏe
mạnh sạch sẽ, hay ăn chóng lớn. Mẹ cháu, chị Chung đi
công tác về thấy con khỏe mạnh, mừng lắm.
Thu đông năm 1950, như mọi cơ quan ở ATK^'), cơ
quan Phụ nữ Trung ưcmg cũng chuyển lên phía trên
giáp giới Tuyên Quang, Hà Giang. Các chị đi gọn nhẹ,
những thứ không cần thiết thì để lại, đồng thời cử chị
Phái là một nữ thanh niên trong ban công tác đội ở lại
trông nom, các chị nghĩ rằng dân quanh vùng rất tốt sẽ
chẳng có chuyện gì. Một hôm Bác đi công tác qua, biết
là cơ quan đã chuyến rồi nhưng Bác vẫn ghé vào thăm,
thấy có chị Phái một mình ở lại. Bác thương lắm. Mấy
hôm sau, đến thăm nơi ở mới của cơ quan Phụ nữ, Bác
bảo: "Các cô không nên để cô Phái ở lại một mình. Nên
gửi các thứ còn lại cho đồng bào, và đưa cô Phái về cơ
quan mới hoặc về địa phưcmg công tác." Trước lúc ra về,
Bác vẫn dặn đi dặn lại: "Không nên để cô Phái ở lại một
mình." Các chị thực hiện ngay, gửi đồ đạc cho đồng bào,
đưa chị Phái về cùng chị em. Các chị càng hiểu tấm lòng
Bác thương cán bộ đến nhường nào.
Năm 1952, Bác từ chiến trường Tây Bắc về, vào
thăm cơ quan Hội Phụ nữ, Bác rất vui. Bác hỏi các chị:
- Các cô ở nhà có tiến bộ không? Bác đi công tác ở
(1) A.T.K: An toàn khu
141