Page 76 - 4 Phong Cách Bán Hàng
P. 76

4 PHONG CẢCH &ÀM HAN6


                                    O U                . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . ~    . . . . . . . . . . . . .








                                    bằng giọng rất chắc chắn:                                                                            " T n i   hipf-1 h  ck eia đình





                                     cả. Một trong những khách hàng của tôi là y tá tại bẹnh





                                     mà những người cứu thương đưa họ tói."  Ong tiêp tục noi





                                      với Parker điều ông biết về chấn thương và xương co bi rạn






                                      của bà mẹ.  "Những đứa trẻ cũng chỉ bị thương nhẹ va bam





                                       tím, không có gì đáng nguy hiểm cả."







                                                 Parker nhảy lên: "Vậy ư? Tôi thật vui khi nghe tin này. Tôi





                                       hôm  đó,  tôi  cũng  đã  gọi  điện đến bệnh viện và nhận được





                                        thông tin ấy.                                  //







                                                   Steve  rất  ấn  tượng khi biết  Parker  đã làm vậy.  Ông linh






                                         cảm được điều gì đó đã giúp Parker có những ngày tuyệt vời





                                         vừa qua.






                                                   //
                                                                                           không, Steve. Tôi không






                                                              •  /\>
                                                                                           hay không, nhưng vụ tai





                                        đổi  cái gi  đó trong con người tôi", giọng của Parker trở nên





                                       nhẹ nhàng và khúm núm.







                                                  "'Vậy ư?", Steve hỏi.







                                                  "Sau  đêm  đó,  tôi  tự nhìn lại  cuộc sông của mình và tôi






                                       thây mình thật sự may mắn. Ông bie't không, tôi luôn gắng




                                      h ế t   s ứ c   trong m ọ i   v i ệ c . "








                                                Giơ thi Steve hoàn toàn chú ý vào Parker. Ông không ngó





                                                         trạm xang như thường lệ mỗi khi họ trò chuyện.








                                     eiár  1'  V 1^°1- tlep:  *Có                                                                           gì                     đang mất đi  trong tôi.  Cảm





                                                                  ,             „leư sai trái’  Tôí  đẫ  tÙTLê nghĩ, nêu  tôi muôn thực


                                                 ĩ                                i                                                              ™ c  «   X   phái  cay                                                                                     Z i













                                    khác  trù  bàn  thân  mình."  Parker r t »                                                                                                                                  Z 2   ăi.  .'tô
   71   72   73   74   75   76   77   78   79   80   81