Page 161 - 4 Phong Cách Bán Hàng
P. 161
Chương IV: Craig - kẻ bám víu vinh quang 165
việc. Hắn bước đi lập cập, ngập ngừng như vừa bị choáng khi
nhìn thấy Craig và tiếp tục bước ra xa khỏi chiếc xe của quý bà,
tiến về phía Craig và Steve.
Tên trộm hói đầu, chòm râu dê đen như mực, đeo kính
râm gọng bạc và những hình xăm lớn trên hai vai. Hắn không
mặc áo sơ mi bên trong áo khoác da và đeo lủng lẳng một
chuỗi dây xích bằng bạc dày có mặt hình chữ thập. Đôi bốt
đen có đế lớn khiến hắn trông cao hơn đến 5cm và chiếc quần
jean màu xanh bó sát cặp giò vĩ đại.
Craig thầm nghĩ: "Hắn ta không phải là một người tử tế."
Nhận thấy Craig đã chứng kiến toàn bộ hành vi của mình,
tên trộm nhe răng ra cười và nhanh chóng rảo bước. Hắn đi
thằng tơi chỗ chiếc xe của Craig và vòng qua góc với chiếc ví
của người phụ nữ trên tay.
Người phụ nữ không biết gì về chuyện đã xảy ra và bà vẫn
tiếp tục đổ xăng.
Từ vị trí ẩn nấp của mình, Steve ngước nhìn Craig. Anh
muốn Steve nói: ''Cách đơn giản nhất là hãy để hắn ta đi.
Cảnh sát cuối cùng cũng sẽ tóm được hắn. Hắn trông to con
đấy. Khó mà ngăn hắn lại được. Anh không cần phải thay đổi
phong cách của mình bây giò đâu. Mọi thứ đang T ấ t thoải mái
đối vói anh. Tại sao anh không mặc kệ nó? Ngăn hắn lại là
quá khó đối vói anh."
Nhưng Steve chẳng nói gì cả. Ông vẫn quỳ và nhìn Craig.
Đó không phải là một cái nhìn thách thức hay hàm chứa sự
quan tâm và tất nhiên đó cũng không phải là ánh mắt sợ hãi.
Cái nhìn đó còn hơn cà một ánh mắt động viên. Dường như