Page 159 - 40 Năm Thiên Anh Hùng Ca
P. 159

đời sống của bà con và gia đình cháu đã khác hẳn. Ai
          cũng có cơm ăn, áo mặc, không còn phải ăn củ  rừng
         và  đóng  khố  bằng  vỏ  cây  như  xưa  nữa.  Ngày  giải
          phóng, dân làng họp mít tinh, đưa ảnh Bác đã cất giấu
          từ lâu ra rước, ai cũng sướng cái bụng. Đòng bào bảo
          nhau  phải  đoàn  kết  chặt  chẽ,  giết  hết  giặc  Mỹ,  giải
          phóng miền Nam để có ngày được đón Bác vô thăm.
              Bác rất cảm động nói;

              -  Ngày thống  nhất  Bác vô  Nam, thế nào  cũng về
          thăm quê hương cháu Vai.
              Bác chăm chú nghe đồng chí Vai kể tiếp và Bác hỏi:
              - Đồng bào dân tộc ở quê cháu có nói được tiếng
          Kinh như cháu không?

              - Dạ, từ ngày có cán bộ về, đồng bào đã có chữ phổ
          thông,  lại  có  cả  chữ  dân  tộc  và  nhiều  người  đã  nói
          được tiếng Kinh.
              - Thế cháu có giỏi chữ dân tộc không?
              - Dạ, cháu thạo lắm. Chữ dân tộc ít dấu, dễ đọc, dễ
          viết lắm.

              - Như thế rất tốt!
              Bác vui vẻ nhìn sang đồng chí Huỳnh Văn Đảnh.
              - Cháu Đảnh quê ở tỉnh nào?

              - Thưa Bác, quê cháu ở tỉnh Long An.
              - À,  Bác nhớ ra rồi, Bác nghe nói bà con xã cháu
          đoàn kết tốt lắm, đánh du kích và sản xuất giỏi lắm.
              Bác nhìn tất cả mọi người;



                                    158
   154   155   156   157   158   159   160   161   162   163   164