Page 156 - 40 Năm Thiên Anh Hùng Ca
P. 156
người một bên, hai đồng chí ôm chặt lấy Bác. Giọng
chị Mười Lý ngập ngừng:
- Bác ơi! Chúng cháu nhớ Bác quá. Đông bào miền
Nam nhớ Bác quá!
Cả năm đồng chí đều không ngăn được nước mắt
vì sung sướng.
Mắt Bác cũng ngấn lệ. Bác âu yếm nhìn những
người con ưu tú của miền Nam thành đòng Tổ quốc
và nói với một giọng ấm áp:
- Bác mong các cháu lắm, Bác nhớ đồng bào miền
Nam lắm! Kìa, sao các cháu lại khóc? Bác cháu ta gặp
nhau thì vui chứ!
Các anh hùng, chiến sĩ miền Nam nghe lời nói
đầy yêu thương của Bác thì càng nức nở hơn. Sau đó
Bác bảo:
- Bác cháu ta đi dạo chơi một lúc.
Bác đi giữa. Vai bám bên trái, Mười Lý bám bên
phải Bác, cả đoàn ai cũng muốn đi bên Bác. Thấy đồng
chí nhiếp ảnh có ý muốn chụp ảnh, Bác tươi cười:
- Các cháu đi thành một hàng để chụp ảnh.
Mọi người nghe lời Bác dàn thành hàng ngang.
Bác nhìn mọi người một lượt thấy đồng chí Hò Thị Bi
lùi lại phía saư Bác gọi:
- Cô Bi, sao chậm thế, nhanh lên chứ!
Mọi người cùng cười vui vẻ. Bức ảnh hôm ấy đã
ghi lại những phút giây rất đẹp về tình cảm của Bác
với các cháu con miền Nam...
155