Page 81 - 100 Điều Cần Biết Về Phong Tục Thờ Cúng
P. 81
trong một làng hay miền nào đó, được người đời sau tôn
thò như bậc Thánh. Tổ nghề có thể là nam giới hoặc nữ
giới.
Nghề thủ công mỹ nghệ ỏ nước ta rất phát triển, có
truyền thống lâu đời, sản phẩm phong phú, đa dạng về
chất liệu, kiểu loại. Có thế kể một số nghề như: Nghề
dệt chiếu cói, dệt the, dệt lụa, dệt nhiễu, thêu, thợ may,
thợ mộc, nghề kim hoàn, chạm bạc, khảm xà cừ, nghề
giấy, nghề mây tre, làm nón, nghề sơn, chạm khắc đá,
đúc đồng, nghề gô'm.... Những người làm nghề thường ở
thành phường nhóm, làng (làng nghề). Biết ơn những vị
sáng lập truyền nghề cho m ình và di dưỡng đạo lý
"uống nước nhố nguồn", "ăn quả nhố kẻ trồng cây", họ
thờ phụng các vị tổ của nghề mình đang làm. Có thể lập
bàn thờ Tổ nghề tại gia, và vào ngày tuần tiết, sóc,
vọng, giỗ tết. Nhưng phổ biến hơn cả là các phường
nghề, làng nghề lập miếu, đền riêng để thờ Tổ nghề
riêng của nghề mà phường, làng mình đang làm. Đặc biệt,
nhiều vỊ tổ nghề còn được thờ làm Thành hoàng làng.
Trong một năm, lễ cúng Tổ nghề quan trọng nhất
là nhằm vào ngày kỵ nhật của vị Tổ nghề, đổì với
những vị mọi người đều biết hoặc là một ngày nhất
định mà mọi người trong phường, trong làng cùng theo
một nghề để là ngày kỵ nhật của tổ nghê mình.
Thờ phụng Tổ nghề, người ta cầu mong Ngài phù
hộ cho công việc được suôn sẻ, buôn may bán đắt hoặc
lúc đi xa tránh được mọi sự rủi ro. Sau khi công việc có
kết quả, người ta làm lễ tạ ơn. Ngày kỵ nhật tổ nghề tại
các phường còn gọi là ngày giỗ phường.
82