Page 127 - Xoa Bóp Bàn Tay Chữa Bệnh
P. 127
Trong thòi gian gần một tiếng đồng hồ điều trị,
anh đứng bên chò đợi, đã trò chuyện với tôi rất nhiều,
anh dần dần quan tâm tối phương pháp điều trị bằng
xoa b ó p k h u vực, CÒĨ1 v ặ n h ỏ i t ô i nhiều v ấ n đ ể . Do tôi
muốn dùng phương thức giản đơn này đế tỏ rõ uy lực
của phương pháp chữa bệnh bằng xoa bóp bàn tay cho
nhiều người biết, vì thê tôi rất nhiệt tình nói cho anh
biết những điều cần thiết.
Lúc đó, tình cờ câu chuyện chuyển sang chuyện
cận thị giả. “Nếu mối đeo kính trong vòng nửa năm mà
chịu khó điều trị ngay, rất nhiều khả năng trỏ lại bình
thường”. Nghe tôi nói xong, mắt anh sáng hẳn lên. “Thê
thì tôi rất muốn thầy dạy cho phương pháp đó”. Anh ta
không đeo kính cận mà cũng chẳng có dáng vẻ là người
cận thị. Tôi nghĩ, có thể anh muôn giúp ai chữa cận thị
chăng? Thế là tôi cầm lấy tay anh, tỉ mỉ dạy anh nên
xoa bóp ở chỗ nào, và cách xoa bóp như thê nào.
Sau đó mẹ anh không điều trị nữa, tôi không gặp lại
anh, vì thê tôi quên luôn chuyện đó, khoảng 3 tháng sau,
một mình anh đến thăm tôi. Anh nói: “Thực ra lần trước
tôi học thầy cách xoa bóp khu vực để chữa bệnh cho một
người”. Đúng như tôi dự đoán, người mà anh chữa bệnh
là một nữ đồng sự cùng cơ quan được anh mến mộ. Do
công việc suốt ngày phải ngồi trước máy vi tính, cô
thưòng kêu buốt vai, thị lực nghe nói giảm xuống còn 0,5,
nên cô đành phải đeo kính. Nhưng khi nghe cô nói: “Giá
mà lúc mặc đồ cưối không phải đeo kính thì hay biết
mấy”, thì anh tìm mọi cách để chữa bệnh cho cô. Vào giò
ăn trưa hoặc khi rỗi rãi, anh dạy cô cách xoa bóp bàn tay
chữa bệnh, tự mình có thể làm được.
120