Page 98 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 98
người dường như càng trở nên kỳ vĩ, hùng tráng hơn. Ở đây nhà
thơ khống mô tả dáng người, gưtíng mặt mà đặc tả một tư thê
của con người xuất hiện giữa khung cảnh đèo cao với lưỡi dao
rừng lấp lánh ánh mặt trời ngang lưng. Con người đã trỏ thành
linh hồn của bức tranh mùa đông Việt Bắc.
2. Đông qua, mùa xuân lại về: Mùa xuân về mang bao
nhiêu điều tốt lành đến cho con ngưòi, báo hiệu những niềm
vui, sức sống âm thầm đang trỗi dậy. Bao trùm lên cảnh vật
mùa xuân là màu trắng dịu dàng, trong trẻo, tinh khiết của hoa'
mơ nỏ khắp rừng: "Ngày xuân mơ nỏ trắng rừng". "Trắng rừng"
được viết theo phép đảo ngữ và từ "trắng" được dùng như động
từ nó có tác dụng nhấn mạnh vào màu sắc, màu trắng dường
như lấĩì át tất cả mọi màu xanh của lá và làm bừng sáng cả
khu rừng bâi sắc trắng mơ màng, bâng khuâng, dịu mát của
hoa mơ. Đó là giờ phút hoa mơ nỏ rộ nhất.
”ổỉ sáng xuân nay, Xuân bốn môi (41)
Trắng rừng biên giới nở hoa mơ
Bác về,., ỉm lặng. Con chim hót
Thánh thót bờ lau, vui ngẩn ngơ"
(Tố Hữu)
Nổi bật trên nền trắng của hoa mơ là hình ảnh con người
vối công việc của mùa xuân: đan nên ìihững chiếc nón tình
nghĩa gửi tặng bộ đội, dân công ”Nhớ người đan nón chuốt từng
sợi giang". Hình ảnh ấy đã nói lên được bàn tay khéo léo, tài
hoa, nhanh nhẹn, chãm chút và phẩm chất tần tảo ‘của con
người Việt Bắc.
3. Bức tranh trong nỗi nhố caa Tô" Hữu không chỉ cc màu đô
tươi của hoa chuôi, màu xanh ngắt của rừng, màu trắng muôt
7 - V Ổ T Đ H