Page 214 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 214

diệu. Lời thơ của Tử thanh tao quá! Ngọt lịm cả người’'. Câu thơ




                                                                    của  Hàn  Mặc  Tử  làm  ta  nhớ  tối  câu  thơ  rất  mực  tao  nhã  và




                                                                    phong lưu của Nguyễn Công Trứ:






                                                                                 "Gió trăng chứa một thuyền đầy





                                                                                 Của kho vô hạn biết ngày nào vơi"






                                                                                 Hay câu thơ của Hồ Chí Minh viết trong kháng chiến chống




                                                                    Pháp ở căn cứ địa Việt Bắc:





                                                                                 ''Giữa dòng bàn bạc việc quân






                                                                                 Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuỵền"





                                                                                 Trăng là biểu tượng cho cái đẹp của cuộc đòi và thiên nhiên.





                                                                    Trăng cũng  tượng  trưng  cho hạnh phúc,  thanh  bình,  mát  mẻ.




                                                                    yên vui. Vì vậy hình ảnh thơ của Hàn Mặc Tử đả khơi dậy trong




                                                                    trái tim ngưòi đọc một niềm tin, niềm vui, một khát vọng hướng




                                                                    tới  cái  đẹp  hoàn  mỹ  và  thárỷi  thiện.  Nhưng lòi  thơ  lại  cất  lên




                                                                    như một câu  hỏi  day dứt và vô vọng.  Hai câu thơ sau của  khô




                                                                    thơ thể hiện tâm trạng khát khao gặp gỡ. đồng thời cũng bộc lộ





                                                                    nỗi  niềm lo âu phấp phỏng về sự muộn màng, dang dở.  Chĩ  một




                                                                    chữ "kịp" ồ câu thơ cuối đẫ nói lên tất cả những điểu đó.






                                                                     *            Khổ III:





                                                                                  Vẻ  đẹp  huyền  ảo của  xứ  Huê  và  tình  người,  tình  đòi  tiiiòt




                                                                    tha mà xa xăm, vô vọng của tác giả.





                                                                                  Xứ Huế lắm nắng nhiều mưa. Vì mưa nhiều nên ỏ Huê dav




                                                                    sương khói:  "Ớ đây sươìĩg khói mờ nhãn ảnh".  Sương khối  như




                                                                    b a o   p h ủ   t ấ t   c ả   c ả n h   v ậ t .   t ạ o   n ê n   m ộ t   m à n   h ư   á o   m ô n g   l u n g .





                                                                     Nhớ  về  xứ  Huế hù  ảo.  tấc giả  nghĩ  vế con  ngừòi  đâ't  Huẽ.  dặc




                                                                    biệt là cô gái nào kia như thực như mơ:





                                                                                   "Mơ khách đường xa, khách dường xa





                                                                                  Áo em trắng quá nhìn không ra"










                                                                                                                                                                                                                                                                           215
   209   210   211   212   213   214   215   216   217   218   219