Page 154 - Văn Khấn Cổ Truyền Của Người Việt
P. 154
ơn nuôi nấng áo dày cơm nặng, biển trời khôn xiết biết công
lao;
Nghĩ sớm hôm ấp lạnh quạt nồng, tơ tóc những hiềm chưa báo
quả;
Ngờ đâu! Nhà Thung (nếu là cha hoặc nhà Huyên nếu là mẹ)
khuất núi, trời mây cách trở muôn trùng;
Chồi Tử mờ sương, ăm dương xa vời đôi ngả.
Trông xe hạc lờ mờ ẩn bóng, cám cảnh cuộc phù sinh chưa
mấy, gót tiên du đã lánh cõi trần ai.
Rối khúc tằm, áy náy trong lòng, thương thay hồn bất tử về
đâu, cửa Phật độ biết nhờ ai hiện hóa.
Suối vàng thăm thắm, sáng phụ thân (hoặc mẫu thăn) một
minh lia khơi,
Giọt ngọc đầm đìa, đàn con cháu, hai hàng lã chã.
Lễ Tế Ngu theo tục cô, trinh bày:
Nhà đơn bạc, biết lấy gì để dóng dả.
Đành đã biết: đất nghĩa trời kinh, nào chỉ ba tuần nghi tiết,
đủ lễ báo đền
Củng gọi là: lưng cơm chén nước, họa may chín suôi anh linh,
được về yên thỏa
Ôi! Thương ôi!
Chúng con lễ bạc tâm thành, thành tăm kính lễ cúi xin được
phù hộ độ tri.
Kính cáo!
Nam mô A Di Đà Phật!
Nam mô A Di Đà Phật!
Nam mô A Di Đà Phật!
Ghi chú: Lễ Tế ngu là lễ ba ngày sau khi mất hoặc ba ngày
sau khi chôn xong.