Page 7 - Tiền Và Tâm Lý
P. 7

không  phải  câu  chuyện  nàng  công  chúa  ngủ  trong
      rừng  và  tìm  thấy  bạch  mã  hoàng  tử  của  cuộc  đời
      mình.  Thế  giói  thực  hoàn  toàn  khác.  Đó  là  một
      cuộc đấu tranh không ngừng nghỉ.

            Truyện cổ tích thường gồm hai tuyến nhân vật:
      “Người  nghèo”  lương  thiện  và  kẻ  xấu  giàu  sang.
      Trong khi  “người  nghèo”  được mô  tả chi  li từ ngoại
      hình xinh đẹp đến phẩm chất tốt bụng thì người giàu
      gắn  liền  với  sự  châm  biếm:  đê  tiện,  độc  ác,  cậy  thế

      cậy  quyền,  ngu ngốc,  giàu xổ i,...  Vào  thời  điểm  ấy,
      giai tầng cụ thể ữong xã hội của họ thường được gọi
      là: Phú ông, phú hộ, bá hộ,  lão nhà giàu,.,. Đọc xong
      câu chuyện  cổ  tích nào,  càng thương “người  nghèo”
      bao  nhiêu  thì  ta đâm  ra ghét kẻ giàu  bấy  nhiêu,  Khi
      người  nghèo  lấy  lại  công  bằng,  trở  nên  giàu  có  và
      hạnh  phúc  ở  đoạn  kết,  ta  lại  thêm  mãn  nguyện  khi

      thấy  kẻ  giàu  bị  đày  xuống  hố  sâu,  hoặc  biến  thành
      quái quỷ và những thứ gàn dở, xấu xa khác. Bởi vậy,
      từ khi còn nhỏ, chúng ta mang tâm lí vô thức ghét
      những  kẻ nhà giàu, bởi truyện cổ tích đã dạy cho ta
      bài  học  về  lòng  lương  thiện  của  những  “người
      nghèo”  chứ  ít  khi  đả  động  đến  một  anh  nhà  giàu
      lương  thiện  và  chiến  thắng  anh  chàng  “nghèo  khó”,
      bần  hàn.  Hơn  nữa,  truyện  cổ  tích  cững  chỉ  ra  rằng:

      Kẻ trọc phú,  nhân vật phản diện ừong trang giấy kia
      đều ngu ngốc và kết cục cũng gặp tai họa.
            Và rồi tôi  tự vấn  lòng  mình,  “cuối  cùng  những
   2   3   4   5   6   7   8   9   10   11   12