Page 77 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 77
rĩậuvcn Khấc Xươnậ
bọc hộ tầm kính bằng đổng, tay vung một lưỡi kiếm
sáng quắc như tia chớp. Đó, “nữ thần Bạch Hạc” theo
như lính Hán đóng ở châu thường gọi. Đó, nỗi khủng
khiếp của giặc, tai họa trời giáng xuống đẩu bọn giặc
ở châu Bạch Hạc.
Tin nữ tướng họ Đặng mà dân chúng và chính
quân lính Hán ở Bạch Hạc đểu gọi tôn là “nữ thẩn” đã
làm rung động cả châu và dám đánh phá đại đổn, chém
chết viên châu úy trấn đổn, tin đó đưa vể tới phủ thái
thú làm Tô Định đùng đùng nổi giận. Y đưa giấy khiển
trách trưởng châu và cử ngay viên đê' đốc Hoàng Sùng
Chính võ quan phủ thái thú vế Bạch Hạc đánh dẹp.
Hoàng Sùng Chính là một mãnh tướng trước đã từng
theo Hán Quang Vũ đi binh quân Ngôi Ngao. Hoàng
có sức khỏe múa được thanh đại đao nặng bốn mươi
cân như mây bay gió cuốn, mình cao tám thước sáu tấc,
mắt ốc nhồi, mặt ngựa. Tô Định thường nói: “Hoàng
để đốc là thần tướng của ta”. Nay y phải cử Hoàng đi
bình châu Bạch Hạc, đủ biết y cũng không coi thường
người con gái họ Đặng.
Hoàng Sùng Chính được lệnh, nói rằng: “Bọn
giặc có tướng đàn bà ấy có gì đáng cho quan thái thú
phải lo ngại! Hoàng này vể tới chầu, chúng nghe tiếng
ắt phải tự trói mình đến cửa quần chịu tội”, bèn điểu
ngay quần đi. Vế chầu mười ngày, cả châu yên tĩnh. Để
đốc Hoàng lại càng muôn phần tự đắc, cho rằng “giặc
cỏ” sợ uy mình đã lẩn trốn hết, mới nói với trưởng châu
77