Page 49 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 49
nậu^ễn Khấc Xượnậ
trên bờ, mỗi cầy gỗ đểu lớn tày ôm. Khi hai vỢ chổng
trở vế đang ngồi nói chuyện, chưa hết lạ lùng, lại có
tiếng người con gái thỏ thẻ rằng: “Mẹ ơi, mở cửa cho
con vào với!”. Vừa lúc ấy, vụt có bóng một người con
gái mặc áo màu hoa sen bước vào nhà, nhào vào lòng
bà Hoàng Thị Mẩu rổi biên mất.
Sau đó, bà Hoàng Thị Mẩu mang thai, đủ chín
tháng mười ngày sinh được một gái trắng trẻo, xinh
xắn. Không những hai vỢ chổng Vũ Công mừng rỡ mà
dân các trang bản xung quanh vùng cũng đểu đến chia
mừng. Vũ Công đặt tên con là Thục.
Thục nương càng lớn càng tươi đẹp, da như vỏ
trứng, má hồng môi thắm, mắt sắc mày cong, dáng
người mểm mại như cây liễu mùa xuân. Tới năm mười
sáu tuổi, Thục nương nhan sắc như bông phù dung
buổi sớm, sách đọc chỉ một lượt là thuộc, kiếm múa
như gió thổi hoa bay, mỗi khi ra ngoài ai nấy đểu tôn
sùng là “nữ tiên hạ thế”.
Thục nương thường ưa thích ngổi thuyến dạo
chơi trên sông Lô, có khi mở lưới quăng chài cùng các
bạn gái, có khi vừa chèo vừa hát, tiếng hát ngần nga
trên mặt sông. Một dải sông dài trong xanh, những
cánh buồm phổng gió xuôi dòng như đàn bướm trắng
khổng lổ đùa nắng. Đôi ba bè gỗ từ thượng nguổn
vể trôi lờ đờ chậm chạp, một chiếc cò trắng duỗi
thẳng chân lượn theo rồi lại vỗ cánh bay vê' phía lũy
49