Page 10 - Những Trạng Nguyên Đặc Biệt Trong Lịch Sử Việt Nam
P. 10
... trong lich sứ V iêt ì^a m 1 1
quan đưỢc triều đình nlià Lý giao cho giữ đất để bảo vệ
biên thuỳ mà lại đem nộp cho nhà Tống và trốn đi thì
đất ấy đích thực là vật ăn trộm. Việc này, luật pháp Đại
Việt không nliững không cho phép, mà còn làm dơ bẩn
sổ sách của vua quan nhà Tống nữa \à đã nhập nhầm
phần đất do ứiổ dân ăn trộm.
Bàn đi tính lại, cuối cùng, cách trả lời cứng cỏi, đầy
đủ lập luận, lý lẽ của Lê Văn Thịnh khiến nhà Tống cứng
họng. Đơn giản vì luật pháp đã quy định rõ ràng. Tất cả
các quan viên, khỉ nhận một phần lảnh thổ để canh giữ,
nếu đem bán hoặc hủy bỏ đều có tội. Trong trường hỢp
này, các thổ quan - vốn là những người được Lý Nhân
Tông tin dùng, cho cai quản các châu quận ở nơi biên ải
xa, đã không giữ được sự tin cẩn của ừiều đình lại tự
tiện đem đất đal của tổ tiên dâng cho nhà Tống, để xin
thuần phục là xâm phạm vào lảnh thổ của Đại Việt. Còn
việc nhà Tống tự tiện chiếm giữ đất ấy là bất hỢp pháp,
không minh bạch, không đáng giá, không xứng đáng với
sự hoà hỢp của hai dân tộc.
Nhờ phân biệt rõ rỀưig các khái niệm khế ước ủy
nhiệm, ký thác hay quyền sở hữu mà Lê Văn Thịnh đã
buộc Nhà Tống phải trả nốt 6 huyện, 3 động đã chiếm
của Đại Việt theo đúng ý mình. Nhân sự việc này người
dân Tống có thơ rằng:
Vì tham voi Giao Chi
Bỏ mất vàng Quảng Nguyên.
Nghĩa là chỉ vì tham 5 con vol thuần chủng của
người Giao Chỉ (tức người Việt Nam) mà triều đình nhà
Tống của Trung Quốc phải bỏ lạí hal tỉnh Cao Bằng,
Lạng Sơn (Quảng Nguyên) chứa đầy vàng bạc, châu