Page 319 - Những Nét Văn Hóa Đạo Phật
P. 319
Chúng ta hãy theo dõi một trường hợp điển hình trong
cuốn sách nói về đòi sống sau khi chết của bác sĩ Ritchie, trong
cuốn Trở ve từ ngày mai (Return from tomorrow). Trong đó, bác
sĩ Ritchie kể lại trải nghiệm của chính ông, lúc còn là một thanh
niên, về những gì nghe thấy khi ông đi dần vào cõi chết.
€jeorge (^tchie, ngitòỉ ừô vè từ cõi chết
Ritchie được bác sĩ khám nghiệm xác nhận là đã chết vì
tim anh đã ngưng đập, phổi hết thở trong một thòi gian dài,
nhiệt độ co thể không còn, áp suất máu cũng không có, đồng
tử trong mắt nỏ lớn ra. Tóm lại, anh ta không còn một dấu
hiệu gì để hy vọng là còn sống. Lúc đó anh Ritchie ra sao?
Chúng ta hãy nghe anh ấy kể câu chuyện về thòi gian khi anh
chết rồi sau đó sống lại như sau:
Ritchie bị bệnh phổi nặng, nhiệt độ co thể lên quá cao
nhưng anh vẫn muốn đi chuyến xe lửa chót ngày 20
tháng 12 năm 1943 đến thành phố Richmond thuộc
bang Virginia để dự kỳ thi tuyển nhân viên y tế chuyên
môn cho quân đội Hoa Kỳ trong Thế chiến thứ hai. Khi
bác sĩ tuyên bố anh đã chết thì Ritchie lại thấy khác hẳn.
Anh ta thấy mình ngồi dậy trên giường và mong muốn
đi ra nhà ga xe lửa cho kịp giò. Anh nhảy xuống giường
tìm quần áo để mặc vào. Bỗng nhiên anh ta tê cứng,
sững sò khi thấy có người nào đó đang nằm trên chiếc
giường anh vừa nhảy xuống. Nhưng rồi anh ta phải đi
tìm quần áo gấp để đi cho kịp.
Anh ta chạy ra hành lang và thấy có người y tá đi về
phía mình. Anh ta lên tiếng hỏi nhưng ngưòi y tá hình
như không nghe gì cả và tiếp tục đi v'ê phía anh. Ritchie
Cầu nguyện cho thân nhân về chốn cự c lạc I 321