Page 111 - Những HiệnTượng Bí Ẩn Về Nhân Loại
P. 111

___            ,               51
       f  I P    nHỪnc Hiện Tưọnc Bi Ấn vé nHÂn LOẠ»

        cách có tổ chức.  Lúc đầu,  cuộc vận động này xảy ra vào
        năm  494 trước Công nguyên, nguyên nhân trực tiếp của
        sự xung đột là vấn đề nô dịch và bị nô dịch. Khi đó, chủ
        nợ có quyền giữ con nợ,  buộc họ làm nô lệ hoặc làm khổ
        sai.  Dân  thường  dù  có  chống  án  nhưng  không  được
        phán  xét  một cách công bằng.  Vì vậy,  họ tổ chức  ly tán
        đến  một  ngọn  núi  nằm  ngoài  thành  La  Mã,  chuẩn  bị
        cho việc lập nên một quốc gia khác. Trưỏc tình hình ấy,
        tầng lớp quý tộc vội vàng yêu cầu hòa giải,  đồng ý thiết
        lập  đội  quân  bảo  vệ  dân  thường.  Từ  đó  về  sau,  người
        dân  đều  thông  qua  đội  bảo  vệ  này  để  tiến  hành  đấu
        tranh với tầng lớp quyển lực trên.
            Dân  thường  thông  qua  đội  bảo  vệ  đã  chọn  ra
        phương  thức  hoạt  động  có  liên  quan  chính  trị  và  đấu
        tranh  quý tộc,  yêu cầu biên soạn  pháp  luật  thành văn,
        hy  vọng  dựa  vào  đó  để  bảo  đảm  quyền  lực  của  mình.
        Năm  45 trước  Công nguyên,  tầng lớp quý tộc cuối cùng
        đã  đồng ý soạn ra  hệ  thông pháp  luật theo  quy  tắc  cũ.
        Để  kết  quả  biên  soạn  được  công  bằng,  chính  quyền  và
        ban bảo vệ  dân thường chỉ  được  phép  dừng lại ở quyền
        hành  xử,  còn  quyền  lực quốc  gia  đều phải giao phó cho
        mười người thuộc hội Nông dân.  Sau hai năm, công việc
        biên soạn căn bản đã hoàn thành.  Đây chính là bộ luật
        12  bảng  nổi  tiếng,  bao  gồm  cả  công  pháp  và  tư  pháp,
        đốỉ chiếu vói các  phương  diện đòi  sống con  người và  xã
        hội  để đưa ra  những so sánh  tỉ  mỉ,  hình  thành thể chế
        pháp  luật  tương  đối  hoàn  chỉnh.  Người  La  Mã  rất  tự
        hào về bộ luật này,  một số điều khoản còn được bảo lưu
        đến  sau  khi  thòi  kỳ  nền  Cộng  hòa  kết  thúc,  ngôn  ngữ
        trong đó cũng trở thành khuôn mẫu của ngôn ngữ pháp



                                   112
   106   107   108   109   110   111   112   113   114   115   116