Page 28 - Những bài Làm Văn 12
P. 28

Cuộc sống không có  // tưởng, thiếu mục đích sống tốt đẹp, thiếu giá trị tinh
  thần,  vô  phương  hướng thực  chất chỉ là  chuỗi  ngày  kéo dài  sự sinh  tồn.  Tôi
  biết có một bộ phận tuổi teen hiện nay đang sống như vậy. Họ lao vào những
  cuộc vui thâu  đêm  suốt sáng,  hoặc giam  mình  trong  phòng  với  chiếc  máy vi
  tính,  thờ  0 với  tất cả.  Với  họ,  ưốc  mơ và  lí tưởng là  điều  họ  chưa từng  nghĩ
  đến.  Họ  sống  mờ  nhạt,  hờ  hững với  mọi thứ xung  quanh.  Cuộc sống đối với
  họ  dường  như là  một ao tù  phẳng  lặng.  Khi được hỏi về  lí tưởng,  hầu  hết các
  bạn trẻ có cuộc sống như vậy đều băn t<hoăn và tỏ ra lúng túng. Họ phó thác
  cuộc sống và tương lai cho gia đình, trong khi bao bạn trẻ khác có hoài bão to
  lớn  và  khát vọng  cống  hiến  cho xã  hội.  Ngày  nay,  khi  cuộc  sống  đã  ấm  no,
  đầy  đủ,  bạn  có  thể  ỷ  lại  vào  cha  mẹ  hoặc  sống  như cây  tầm  gửi  chẳng  lo
  lắng  ngày  mai  sẽ  ra  sao...  nhưng  liệu  bạn  có  sống  như  vậy  suốt  đời  được
  không? Theo tôi,  chúng  ta có  thể  hài  lòng về  những gì  mình  đang có  nhưng
  không  thể  sống  mà  không  có  lí tưởng,  bởi  như thế  đồng  nghĩa với  việc  bạn
  chẳng biết gì về giá trị của cuộc sống, của Con Người.
     Với  những  học sinh  như tôi và  bạn,  lí tưởng sống  không phải  là vấn  đề  gì
  cao xa mà  đơn  giản chỉ là  sự  nỗ  lực trong học tập để  mang  lại niềm  vui cho
  bản  thân  và  những  người  thân  yêu.  Sống  có  ích  cho  mình,  cho  mọi  người,
  bạn  sẽ  thấy cuộc  sống tuyệt diệu  hơn  và  như thế cũng  là  đóng  góp cho xã
  hội,  bỏi tôi tin  rằng tương  lai chắc chắn sẽ tốt đẹp nếu như mỗi người đều cố
  gắng hoàn thiện mình.

     Một người  bạn  khác  hỏi tô i:  “Bạn  có  bao giờ  nghĩ mình  sống  vì  cái  gì ?”.
  Tôi trả  lời là  học xong Trung  học phổ thông, tôi sẽ  thi vào Đại  học Sư phạm
  và  sẽ  trỏ  thành  một  thầy  giáo  dạy  Văn.  Tôi  mong  rằng  học  sinh  sẽ  chấp
  nhận tôi  là  người bạn thân thiết của các em và sẽ vui mừng  mỗi  khi tôi bước
  vào  lớp.  Mỗi  giờ  dạy  của  tôi  sẽ  là  một  ngày  hội  đối  với  học  sinh.  Khi  đã
  trưởng thành, dù  là giáo sư, tiến sĩ... thì các em vẫn  luôn  nhớ tổi tôi và không
  bao  giờ  quên  những  giờ  dạy  của  tôi.  Theo  bạn,  đó  có  phải  là  lí tưởng hay
  không?                           X
     Nhưng tôi biết không thể chỉ mơ ước về điều ấy mà còn  phải làm gì đó để
  cuộc sống của mình trở thành  một món  quà tặng  hữu  ích cho mọi người. Đó
  thực sự  là  một điều  khó  khăn.  Nhưng  tôi  sẽ  luôn  cố gắng  để  ánh  sáng  của
  ngọn đèn lí tưởng không bao giờ lụi tắt. Để những năm tháng mà tôi may mắn
  được  sinh  ra,  được  sống  và  được  nhìn  thấy  ánh  mặt trời  trên  thế  gian  này
  không phải là những tháng năm vô nghĩa.



                                                                         27
   23   24   25   26   27   28   29   30   31   32   33