Page 12 - Nghề Thủ Công Truyền Thống Việt Nam
P. 12
Hội Văn hóa - văn nghệ dân gian Việt Nam mà Giáo sư
Tiến sĩ Tô Ngọc Thanh con trưởng nhà danh họa Tô Ngọc
Vân là tổng thư kí từ 1989 đến năm 2000 và tôi là cấp phó
đã “dang cả hai tay” đón các cụ nghệ nhân, nghệ sĩ, kể cả
bà/cô nghệ sĩ làm “hoa giả” (“hoa lụa”, “hoa giấy”...) MAI
HẠNH hay trước đó ít lâu cụ “Thợ thêu” tài danh SONG
HỶ, rồi thì là cụ thợ thủy tinh “Anh hùng lao động, HTX
dân chủ” làm hội viên hội văn nghệ dân gian Hà
Nội - Việt Nam. Thủ công nghiệp như UNESCO thừa nhận
là một thành tổ của văn hỏa dân gian, vớỉ các bí quyết
(know-how), quy trình công nghệ và các sản phẩm hữu thể
của các nghề thủ công, hợp thành di sản văn hóa dân tộc
- dân gian mà như nghị quyết giữa nhiệm kỳ Đại hội của
đảng cộng sản Việt Nam đã viết là phải “Nghiên cứu, phục
hồi các nghề thủ công truyền thống coi như một hưởng
công nghiệp hỏa của Việt Nam”.
Như vậy, thủ công nghiệp đã có truyền thống tự lâu
đời. Đầu tiên là nghề đẽo đá (cuội gia công). Theo nhiều
nhà khảo cổ học, ở thời ĐÁ c ũ (vài triệu năm đến khoảng
01 vạn năm cách ngày nay), con người đã làm ra các sản
phẩm thủ công với khoảng 12 loại nguyên liệu (đá, gỗ,
tre, vỏ sò, vỏ ốc, đất, vỏ cây, dây leo, xương, sừng, ngà,
da...) Nhưng khi đó thủ công chưa phải là những nghề
chuyên nghiệp, nó chỉ phục vụ cho việc hái lượm, săn bắt
(bắn) của loài người.
15