Page 252 - Một Giờ Với Đồng Chí Hồ Chí Minh
P. 252

PHÊ-ÚCH PI-TA RÔ-ĐƠ-RI-GHIỂT
     Chủ tịch Hội Nhà vân (Cu Bo)





              KHÔNG CÓ  MỘT TỪ NÀO

               CÓ  THỂ DIỄN ĐẠT ĐƯỢC



          “Bác Hồ của chúng tôi”. Biết bao nhiêu lần trong
     thòi  gian  ở  thăm  Việt  Nam  tôi  nghe  mấy  tiếng  đó
     trong giọng nói trẻ trung của các em bé, trong giọng
     nói  ngọt  ngào  của  các  cô  gái,  trong  tiếng  nói  có  vẻ
     mệt  mỏi  của  những  người  già,  nhưng  luôn  luôn
     những  tiếng  ấy  vang  lên  một  cách  trìu  mến,  kèm
     theo một nụ cười rạng rỡ trên những khuôn mặt.
          Bác Hồ!  Cách xưng hô quen thuộc của Việt Nam,
     trong đó có chứa cả sự kính trọng sâu sắc và sự ngưõng
     mộ đôi với một người cha. Hai tiếng ấy là cả tình yêu
     của ba mươi triệu người đối với vị Chủ tịch nước.

         Tôi tìm một từ tương tự mà có thể diễn đạt được
     đầy  đủ  ý  nghĩa  hoàn  chỉnh  của  hai  chữ  ấy:  Người
     Cha  của Tổ quốc,  người  Cha của  dân  tộc Việt Nam.
     Nhưng tôi tự nhủ rằng không đúng:  Người là tất cả
     cái đó, nhưng còn hơn thê nữa. Không một từ nào có
     thể diễn đạt được một cách trong sáng và đẹp đẽ như
     hai tiếng đó.  Người là Cha, đúng, nhưng rất gần gũi


                                257
   247   248   249   250   251   252   253   254   255   256   257