Page 93 - Mãi Mãi Là Bí Ẩn
P. 93

Tạp chất thường gặp  nhất trong kim  cương là  nitơ.
      Một  phần  nhỏ  nitơ  trong  tinh  thể  kim  cương  sẽ  làm
      cho  nó  có  màu  vàng,  thậm  chí  màu  nâu.  Trong  tiêu
      chuẩn  GIA  thì  viên  kim  cương  không  màu  là  “D”  và
      vàng  là  “Z”.  Đôi  khi  người  ta  còn  sử  dụng  các  phương

      pháp  quang  học  phức  tạp  để  xác  định  màu.  Những
      viên  kim  cương  có  điểm  màu  thật  thấp  hay  thật  cao
      rất  hiếm,  và  cũng  rất  đắt  tiền.  Từ  D  đến  G  là  những
      viên không màu, từ H đến J  là gần như không màu, K-
      M là hơi có màu, N-Y là vàng nhạt hay nâu. Tuy nhiên,
      viên  kim  cương có  màu  vàng nhạt z rât  hiếm  có  và  có
      giá  trị  rất  cao.

          Trái  với  màu  vàng  và  màu  nâu,  những  màu  khác
      khó  tìm  thấy  hơn  và  có  giá  trị  hơn.  Chỉ  cần  viên  kim
      cương hơi  hồng hay xanh lam  thì  giá  trị  đã  rất  cao  rồi.

      Tùy theo mạng tinh thể carbon bị thay thế bằng nguyên
      tố nào  mà  kim  cương sẽ  có  màu  đó.  Những màu thường
      gặp là vàng, hồng, xanh dương, xanh lá  cây,  đỏ,  nâu...
          Mặc  dù  từ  năm  1796,  nhà  hóa  học  Smithson
      Tennan  đã  khám  phá  ra  cấu  trúc  hóa  học  của  kim

       cương  là  những  phân  tử  carbon  4,  nôl  với  nhau  bằng
       những liên kết  đối  xứng hình lập  phương.  Nhưng mãi
       cho  đến  thập  niên  50  của th ế kỷ  20,  người  ta  mới  bắt
       đầu  thử  chế  tạo  kim  cương  nhân  tạo.  Ban  đầu,  các
       nhà  khoa  học  luyện  than  chì  graphite  ở  1.400  độ  c,
       với áp suất cao hơn áp suất không khí 55.000 lần.  Kết




                                  93
   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98