Page 37 - Mãi Mãi Là Bí Ẩn
P. 37
Suô"t một buổi sáng ngày đầu tiên qua đi, sự nghiên
cứu của Tiến sĩ Waine đối với chiếc gưcmg vẫn chưa có
tiến triển gì đáng kể, còn vợ ông, bà Maria lòng dạ
như có lửa đôT, cứ đi đi lại lại phía ngoài cửa phòng thí
nghiệm, chính điều đó khiến ông càng thêm rối ruột,
khó tập trung. Bỗng trong óc ông lóe lên một ý nghĩ lạ
lùng, ông vui sướng tới mức muôn hét lên, vỗ bàn đứng
bật dậy, vội đẩy cửa chạy ra ngoài như bị ma đuổi.
Chạng vạng tối, Tiến sĩ Waine rời thư viện của trường
đại học quay về nhà, ông cố kìm nén niềm vui phcã phới
trong lòng. Nếu như sự suy đoán của ông là chính xác,
thì bí mật về chiếc gưcmg “ma quỷ” này sẽ sứm được
khám phá, giải mã.
Bà Maria thấy một ngày đằng đẵng qua đi mà tiến sĩ
Waine chồng bà không hề hấn gì, lòng đã khấp khởi
mừng thầm, thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn không yên
tâm, nên khi thấy ông Waine quay về, bà cứ xoắn xuýt
bám theo sau.
Khi tiến sĩ Waine móc chìa khóa vừa mở toang cánh
cửa phòng thí nghiệm, bà vội chen lên trước nhìn vào,
bỗng bà ré lên một tiếng hét kinh hoàng, không dám
bước thêm vào. Bởi bà nhìn thấy hai con chuột bạch thí
nghiệm nhốt trong lồng sắt đặt trước chiếc gưcmg đã chết
dứ đừ tự bao giờ! Xem ra chiếc gưcmg “ma” lại một lần
nữa tác yêu tác quái!
37