Page 90 - Kiến Trúc Kỳ Diệu
P. 90

Miếu nhỏ  Abu Simbel, nằm  cách  không xa phía bắc  miếu lớn.  Nó được xây
          dựng vì hoàng hậu của Ramsốs II, dâng tặng nữ thần người mẹ, Chiều rộng mặt
          chính diện của miếu nhỏ cũng khoảng hơn 27m. Trước cửa dựng 6 bức tượng cao
          hơn  lOm, trong đó có hai bức tượng của hoàng hậu, 4 bức tượng còn lại vẫn là của

           Ramsốs II, nói rõ chủ thể ở đây vẫn là bản thân hoàng hậu. Miếu nhỏ có  5 gian
          nhà đá, trong phòng cũng có nhiều trang trí phong phú.

              Đầu thập niên 60, Ai Cập đã xây dựng đê cao để kiến tạo hồ chứa nước Nasser,
          mấy  năm  sau,  hai  ngôi  đền  Abu  Simbel  ở  bên  bờ  đã  bị  nước  lớn  nhấn  chìm.
          Chẳng ai có thể ngờ được những động đá núi hơn 3000 năm tuổi đã gặp phải tai
          nạn huỷ diệt. Để cứu lấy di tích nổi tiếng này, nhà nước Ai Cập quyết định chuyển
          dời hai ngôi miếu sang khu đất cao.  Quyết định  này nhận  được trợ giúp  của  tổ
          chức liên hợp quốc, và cũng nhận được sự quan tâm và ủng hộ của các nước trên
          thế giới.

              Nhưng, việc di chuyển toàn bộ hai ngôi miếu được đào từ đá vôi tự nhiên là
          tiền lệ chưa từng có trong lịch sử, công trình phức tạp khác thường.  Sau khi tin

          tức di dời được truyẽn đi, các nước trên thế giới đã gửi đến rất nhiều phương án
          và  kiến  nghị.  Trải  qua thời  gian  nghiên  cứu  nghiêm  túc,  cuối  cùng  cũng quyết
          định một  phương án.  Những điểm quan  trọng của phương án  này như  sau:  cắt
          tường,  trần và  mặt  chính diện và tượng đá vôi tự  nhiên xung quanh  mặt  chính
          diện của miếu thành những miếng đá to, chuyển đến địa điểm an toàn trên mức
          nước cao  nhất  cùa hồ  chứa  nước rồi  ghép  lại  với  nhau.  Phần  gò  đổi bên  trong
          miếu cũng phải được kiến tạo lại. Ngôi miếu sau khi di dời xây dựng lại cố gắng
          lưu giữ tinh thần và chi tiết vốn có, và trở thành một điểm thắng cảnh mới.

              Do những điểm quan trọng và khó khăn của công trình di dời, chính phủ Ai
          Cập đã mời rất nhiều nhà cố vấn và chuyên gia các nước, trong đó không chi có

          các chuyên gia kỹ thuật công trình mà còn có các học gia cổ điển và sử gia nghệ
          thuật. Chi phí cho công trình di dời tổng cộng là hơn 40 tỉ đô la Mỹ, trong đó hơn
          một nửa là tiền trợ giúp của tổ chức văn hoá khoa học giáo dục của Liên hợp quốc.

              Trước khi công trình bắt đầu, cơ quan chức trách đã tiến hành đo vẽ và chụp
          ảnh chi tiết và với số lượng lớn. Thậm chí ở mỗi đoạn nứt trên tấm đá vôi đều có
          đo đạc và ghi chép. Họ không chỉ tiến hành nghiên cứu chuyên đê' về các mặt cấu



          90
   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95