Page 131 - Kì Vĩ Núi Đèo
P. 131

hành  hương về đây dự lễ hội  để tỏ lòng tôn  kính  và biết ơn
            những vị đã dựng nên đất nước này từ bốn nghìn năm trước.

                NÚI BA Vì - NƠI NGỰ TRỊ CỦA TẢN VIÊN SƠN THÁNH

                Nếu lấy núi  Nghĩa Lĩnh  làm tâm điểm thì  núi  Ba Vì và

            núi Tam  Đảo là hai điểm đối xứng tạo thành  "thế tay ngai"
            với  Ba Vì  là "núi  cha", Tam  Đảo  là  "núi  mẹ".  Trên thượng
            nguồn  thì  ba  con  sông  lớn:  sông  Đà,  sông  Thao  (tức  sông
            Hồng),  và sông Lô đều đổ về đây.  Ngã ba  Bạch  Hạc  là  nơi
            hợp  lưu của ba dòng sông ấy để rồi tụ thủy ở đầu sông Cái
            (sông Hồng) tạo thành vùng châu thổ trù phú của đồng bằng
            Bắc  Bộ ngày nay.

                     Nhất cao là núi Ba  Vì
                     Thứ ba  Tam  Đảo,  thứ nhì Độc Tôn.

                Trong  tâm  thức  người  xưa,  Ba  Vì  được  cho  là  "cao
            nhất"  (có  thể  vì  là  quan  trọng  nhất),  nhưng  thực  ra  đỉnh
            Vua  cao  nhất của  ngọn  núi  này chỉ  là  1.296  m  (trong  khi
            với Tam  Đảo  là  1.581  m).  Hai  đĩnh  khác  là đỉnh Tản Viên
            cao 1.260 m và đỉnh  Ngọc Hoa cao  1.200 m.  Ba đỉnh  này

            hợp  lại  mà có tên chung là Ba Vì.
                Tên gọi Tản Viên  hay núi  Tản  là do đến gần đỉnh,  núi
            thắt lại  và đỉnh xòe tán  ra như cái  ô.

                Còn  núi  Ngọc  Hoa  là  tên  của  mị  nương,  con  gái  vua
            Hùng thứ 18, được gả cho Sơn Tinh.
                Tản  Viên  gắn  liền  với  truyền  thuyết  Sơn  Tinh  -  Thủy
            Tinh. Sơn Tinh lấy được mị nương đón nàng về núi, Thijy Tinh
   126   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136