Page 66 - Không Phải Huyền Thoại
P. 66
Huấn lệnh dặc biệt 6 5
chiếm đều đang trong thòi kỳ xây dựng, củng cố về mặt tổ chức, guồng
máy chưa chạy đều. Nguồn tin chủ yếu lúc này là dựa vào báo chí công
khai, các đài thông tấn của Pháp và phưong Tây, lấy hoạt động của các
chính khách và tướng lĩnh Pháp, dựa vào động tĩnh của quân viễn chinh
ữên toàn chiến trvròng Đông Dưorng. Ta đã cố khai thác những nguồn
tin irày để tìm ra đáp số cho nhũng gì mìnlì đang cần.
Trong tháng 3 năm 1947, báo chí Paris tiếp tục phản ánh dư luận tiến
bộ Pháp đòi đừửi chỉ chiến tranh Đông Dưong, đòi dàn xếp với Chính
phủ Hồ Chí Minh. Thủ tirớng Pháp tuyên bố ữước Quốc hội rằng vấn
đề Đông Dưong không thể giải quyết bằng vũ lực mà phải bằng một giải
pháp chúứì trị.
Ngày 1 tháng 4 năm 1947, Valluy được chỉ đũih làm Tổng chỉ huy
quân đội viễn chinh, Bolaert được cử sang thay thế D'Argenlieu. Nhà
cầm quyền Pháp ở Đông Dương cử giáo sư Paul Mus bắt liên lạc với ta ở
Phùng, Sơn Tây, đề nghị được gặp Chủ tịch Hồ Chí Múìh tại Thái Nguyên.
Trong cuốn binli pháp duy nhất mà Bác đưa ở ngoài về, Tôn Tử viết:
"Dùng binh thượng sách là đánh bằng mưu kế, thứ đến đánh bằng ngoại
giao rồi kế đó mới bằng quân lực...". Và Tôn Tử nhấn mạnh: "Không ra
quân hai lần, klrông tải lương ba lượt", có nghĩa là đã chọn chiến tranh
thi phải chọn cách "đánh nhanh thắng nhanh" không bao giờ nên đánh
lâu dài. Đây là nhữirg điều không nằm trong đường lối cơ bản về kháng
chiến của ta. Nhưng nhìn vào hành động thực tế, ta thấy Bác đã dành
rất nhiều tâm sức, thòi gian để tránli một cuộc chiến tranh. Và có thể nói
Bác là một lứià ngoại giao mẫu mực: rất chặt chẽ trong nguyên tắc,
không đòi hỏi ở đối phương cái gì mình chưa thể có, biết cái klìó của đối
phương, luôn luôn tìm cách gạt những trở ngại nhỏ để tìm tiếng nói
chung, biết chờ đợi. Có thể nói bao giờ Bác cũng tìm mọi cách tránh
xung đột, một cơ hội nhỏ cũng không bỏ qua để duy trì hòa bình, tránh
một cuộc chiến tranh mà Bác biết là tốn người hại của. Chúng ta đã thấy
sau ngày Tổng khởi nghĩa giành chính quyền, Bác đã dành tâm huyết
và thời gian như thế nào để bảo vệ chính quyền non trẻ của ta, cố ữánh
một cuộc chiến tranh rộng lớn luôn luôn ở gần kề.
Bác đồng ý gặp đại diện của Pháp tại Thái Nguyên. Một lần nữa, ta
lại thấy Bác không bỏ qua bất cứ cơ hội nào có thể chấm dứt chiến tranh.