Page 58 - Không Phải Huyền Thoại
P. 58
“Trùng độc chiến" 5 7
Liên khu 1. Và sau kháng chiến chống Pháp, sách báo của ta đã nhiều
lần công bố lực lượng của ta tại Hà Nội. Nhưng điều lạ lùng là trong khi
viết về trận đánh Hà Nội, các nhà sử học phưong Tây chưa hề nhắc tói
hoặc bình luận về lực lượng của ta. Có thể những nlìà viết sử chưa thật
tin vào những con số ta đã công bố. Vì họ thấy nếu đây là sự thật thì nó
quá phi lý và điều phi lý hon nữa là quân Pháp đã thua.
5 tiểu đoàn vệ quốc quân và 8.000 tự vệ thành phần lớn klrông hang
bị súng là tất cả những gì quý nhất mà ta có được để dành cho trận đánh
ở Hà Nội. Nếu quân Pháp coi bộ đội của ta ở mặt trận Hà Nội chỉ là tự
vệ thì cũng dễ hiểu vì ở thrri điểm này sự cách biệt giữa tự vệ và bộ đội
cũng chẳng là bao. Vào những ngày cuối cùng của trận đárứi tại Liên
khu 1, tất cả khu phố cầu Gỗ chỉ còn một khẩu súng khai hậu bắn từng
phát một, được anh em gọi là "khẩu thần công". Tất cả những gì người
Pháp chờ đợi về phía ta chỉ là do lứiững hoạt động nghi birứi, phao tin
trước trận đánh để thực hiện chiến thuật "Trùng độc chiến", và mọi việc
đã diễn ra đring theo mong muốn của ta.
Sách báo của ta cũng đã nêu rõ, đêm 19 tháng 12 năm 1946, chúng
ta đã chủ động nổ súng.
Thực ra sau khi quân Pháp chiếm Hải Phòng, Đảng ta đã biết với thái
độ của những ngưòi cầm đầu qưân Pháp tại Đông Dưong, rất khó tráirh
khỏi chiến tranh. Nhimg Chủ tịch Hồ Chí Mừih vẫn kiên trì những hoạt
động ngoại giao đến cùng (cả sau khi tiếng súng đã nổ trên toàn quốc)
để mong tránh khỏi một cuộc chiến tranh. Nhưng khi nhận được liền hai
"tối hậu thư" của Morlière hiyên bố "Quân Pháp sẽ đảm nhiệm an niiứi tại
Hà Nội chậm nhất là vào ngày 20 tháng 12", ta đã quyết định tranh thủ
nổ súng ữrrớc một đêm, để đỡ nguy hiểm cho một bộ phận vệ quốc đoàn
đang phải cùng làm nhiệm vụ canh gác chung vói quân Pháp. Bốn mưoi
năm sau, nhiều nhà sử học Pháp và nước ngoài dựa vào những tài liệu
về chiến trarửi Đông Dưong của Pháp đã giải mật viết một loạt cuốn sách
đưa ra những bằng chứng cụ thể lên án chmh D'Argenlieu, Valluy đã
tìm mọi cách buộc người Việt Nam phải nổ súng trước, và nếu ngưòd Việt
Nam cố tình không làm việc đó thì chính người Pháp sẽ làm''*.
1. “Paris, Ha Noi, Sai Gon”cửa Philippe Devillers, “Vêpres Indochinoises”của stein Tonnesson.