Page 462 - Không Phải Huyền Thoại
P. 462
Nhức nhối AI 4 6 1
Những ngày đầu tháng Tư, chính là những ngày u buồn nhất trong
chiến dịch. Lần đầu tiên, một vấn đề lần đầu xuất hiện trong tư tưởng
không ít cán bộ: Phải chăng những cố gắng của ta đã tói giới hạn! Địch
vẫn còn gần một vạn quân địch và gần ba chục cứ điểm trên cánh đồng.
Với lực lưọng đã tiêu hao, đạn pháo đã cạn, làm cách nào để giàiứi
chiến thắng...?
Ý nghĩ Điện Biên Phủ sẽ ữở thành một Nà Sản thứ hai như một bóng
đen hiện lên làm tắt những tiếng hát, những nụ cưòi. Không khí cơ quan
tham mim ữở nên trầm ngâm. Thượng tướng Trần Văn Quang, khi đó
là Trưởng ban tác chiến của chiến dịch, sau này đã nói: "Chúng tôi là
cơ quan tham mưu chiến dịch, nhiệm vụ của chúng tôi là phải đề ra
rủìững phương án chiến thuật với bộ chỉ huy để giành chiến thắng,
nhưng ữong chiến dịch này nhiều lúc chiing tôi không nghĩ ra cách nào,
chiến dịch đã vượt xa ữình độ suy nghĩ của chúng tôi. Mọi việc giải quyết
chỉ còn trông chờ vào cấp trên!"
Những người ở sở chỉ huy thấy bộ mặt của Chỉ huy trưởng võ đi. Anh
lại tiếp tục rủrững đêm không ngủ.
Chmh ủy 308 Lê Quang Đạo quẹt giày vào gốc cây cho bớt đất trước
khi bước vào lán của Chỉ huy trưởng.
Chỉ huy trưởng quay ra nhừi thấy Đạo quay sang nói vói đồng chí
anh nuôi;
- Cậu kiếm cho mình thêm một cái ca.
Đạo dừng lại trước cvra báo cáo:
- Tôi từ 308 lên họp.
- Vào đi, mmh đang có món này ngon để chiêu đãi cậu ở mặt ữận
về đây.
Aiìh nuôi đã lấy từ balô đồng chí bảo vệ ở giường bên một cái ca
mang tói. Chỉ huy trưởng nói: