Page 411 - Không Phải Huyền Thoại
P. 411
4 1 0 KHÔNG PHẢI HUYỀN THOẠI
Cuộc gặp cán bộ đại đoàn 312 diễn ra không lâu. Đại đoàn hưởng Lê
Trọng Tấn, các trung đoàn trưởng Hoàng cầm, Quang Tuyến, Lê Thùy
đều tỏ ra tín tưởng sẽ hoàn thành nhiệm vụ.
Chỉ huy trưởng dành nhiều thòd gian cho đại đoàn 316. Đại đoàn này
sau khi truy kích tiêu diệt quân địch từ Lai Châu rút về Điện Biên Phủ đã
có một thòi gian aảng cố lực lượng và chuẩn bị cho những trận đánh mới.
Đại đoàn trưởng 316 Lê Quảng Ba khẩn trưcmg bước vào căn lán bên
sườn đồi nói nhỏ vód Chỉ huy trưởng:
- Vũ Lăng đề nghị đưọc đánh Al, nhưng anh Mân và tôi đã trao nhiệm
vụ này cho Nguyễn Hữu An, vì trung đoàn 174 là đon vị chủ công.
Chỉ huy trưởng hiểu ý gật đầu. Anh đã biết Lê Quảng Ba từ thời gian
đầu Bác về Pác Bó năm 1941. Lê Quảng Ba đã từng là người phụ trách
tiểu đội vũ trang đầu tiên ở khu căn cứ. Bao năm qua, Lê Quảng Ba vẫn
giữ nguyên cách nói chất phác và giọng nói của người miền núi. AI được
đánh giá là vị trí quan trọng nhất trong đợt tiến công này nên đcm vị nào
của 316 cũng muốn được trao rứiiệm vụ.
Nguyễn Hữu An và Vũ Lăng đi vào. An dỏng cao, trắng trẻo, mói 27
tuổi, còn ít nhiều dáng dấp của một học sinh thành phố. Lăng thấp nhỏ,
hơn An mấy tuổi, trước khi tham gia hoạt động cách mạng đã làm y tá.
Mấy ngày trước, An đến hội nghị với bộ mặt đầy râu đã được anh nhắc
phải đi cạo râu trước khi vào họp. Bộ râu quai nón mói cạo qua vài ngày
đã bắt đầu xanh. Anh biết Lăng từ khi ở Liên khu 1 ra đầu năm 1947.
Lăng là ữimg đoàn phó của trung đoàn Thủ đô thuộc 308, mói được
điều sang làm trung đoàn trưởng của trung đoàn 98 thuộc 316. Anh biết
Nguyễn Hữu An từ chiến dịch Biên Giói năm 1950. Anh đã gặp hai
người trong nhiều chiến dịch. Cả hai đều cán bộ chỉ huy công kiên giỏi,
dũng cảm và biết tính toán trước mỗi trận đánh.
Chỉ huy trưởng nói với Nguyễn Hữu An:
- Đồng chí báo cáo quyết tâm của đơn vị đi!
An không cần giở sổ tay, báo cáo luư loát, ngắn gọn về kế hoạch đánh
Al, biết làm rõ và nhấn mạnh vào những điều anh cần nghe.
Chỉ huy trưởng hỏi: