Page 34 - Không Phải Huyền Thoại
P. 34

Cứđí rối sẽ thành đường  3 3


     cuộc ữưng cầu dân ý toàn  dân về  thống nhất ba  "kỳ". Cuộc đấu tranh
     gay gắt diễn ra trên bàn hội nghị cho đến giờ phút cuối cùng về việc nước
     Pháp công nhận Việt Nam là một quốc gia "độc lập". Pháp đề nghị dùng
     chữ "quốc gia tự trị". Chữ "tự trị" đối với ta là hoàn toàn klrông thể chấp
     nhận.  Ta  biết phái  đoàn này  đã  lứiận  được những  chỉ  thị  chặt chẽ  của

     nhà  cầm  quyền,  không  thể  chấp nhận một sự điều  chỉnh quá lớn.  Cho
     tới chiều ngày 5 tháng 3 năm 1946, khi quân Pháp đã có mặt ở bến cảng
     Hải Phòng, một cuộc nổ súng đã diễn ra giữa quân Pháp và quân Tưởng,
     cuộc đàm phán giữa ta và Pháp cvìng chưa kết thúc. Ta nhận thấy không
     những phía Pháp, mà cả những ngưòi đứng đầu quân Tưởng cũng căng
     thẳng. Lúc này,  Bác mới đưa ra công thức Việt Nam có thể chấp thuận
     là một "quốc gia tự do" trong Liên bang Đông Dưrmg và Liên hiệp Pháp.
        Hiệp định mồng 6 tháng 3 được ký vào một thòi điểm khá thuận lọi

     ả Pháp.  De  Gaulle  vừa  rút lui  khỏi  chính  tnrờng.  Pélix  Gouin  (Phêlích
     Goanh) lên cầm đầu chính phủ Pháp là người thuộc Đảng Xã hội. Ngưòi
     cánlì tả chiếm đa số trong chínlr phủ. Hiệp địirh mồng 6 tháng 3 nhanh
     chóng được chính phủ mói của  Pháp  thông qua.
        Nhưng ngay sau  đó, cánh hữu đã  kịp  thời phản kích, lên án Leclerc
     là  ngưòi  theo  "chính  sách  đầu  hàng";  Leclerc  bị  rút khỏi  Đông Dưcmg
     đưa sang Bắc Phi. Valluy lên thay Leclerc, vốn là môn đệ của De Gaulle.
     Đặc biệt là D'Argenlieu, từng là bộ ữưởng trong chính phủ kháng chiến
     của De Gaulle, ngưòd kiên trì vói chủ trưoiig duy trì chế độ thuộc địa để
     hàn gắn nước Pháp bị  tàn  phá  trong  thòi kỳ phát xít Đức  chiếm  đóng.
     D'Argenlieu  công khai  bác bỏ nội  dung  của  bản hiệp  định.  Y coi  Nam

     Bộ vân là một thuộc địa của Pháp và ngày nay đã được giải phóng, không
     thể bị đặt trong một cuộc trưng cầu  dân ý về thống nhất ba "kỳ". Y coi
     sự có mặt  của  quân Pháp  trên miền  Bắc  là  đương nhiên vì  đây  là  chủ
     trương của Đồng minh. Toàn bộ cố gắng của y là thúc đẩy âm mim dùng
     sức mạnh quân sự làm chủ từirg vùng, lập rất nhiều klìu tự trị ữên kliắp
     đất nước ta để đưa Việt Minh vào thế bị bao vây, chuẩn bị cho một cuộc
     lật đổ  nhanh chóng.
        Ta kiên quyết yêu cầu  Pháp mở cuộc đàm phán về việc thực thi các

     điều klroản của Hiệp  địnlì mồng 6 tháng 3  tại Paris, đã được ghi trong
     hiệp  nghị  chậm  nhất  là  tháng  5  năm  1946.  Sau  những  cuộc  đấu  ữanh
   29   30   31   32   33   34   35   36   37   38   39