Page 264 - Không Phải Huyền Thoại
P. 264

Kéo pháo vào, kéo pháo ra   2 6 3


     đã  trao  đổi  nhiều  lần  trên  dọc  đường  về  cách  đánh  tập  đoàn cứ điểm
     thích hợp vói bộ đội Việt Nam là  "đánh chắc tiến chắc".

        Anh chủ động đi thẳng vào vấn đề:
        -  Tôi hoi ngạc nhiên thấy các đồng chí đi trước đã chọn cách "đánh

     nhanh  thắng  nhanh".  Như  tôi  đã  trao  đổi  vói  đồng  chí  Trưởng  đoàn
     nhiều lần, với trình độ của  bộ  đội Việt Nam hiện nay, chọn cách  đárứi
     tiêu diệt dần từng trung tâm đề kháng của địch là thích hợp.
        Đồng chí Vi nói:

        -  Tôi đã gặp đồng chí Mai Gia Sinh và các cố vấn cùng đi chuẩn bị
     chiến trường với cán bộ Việt Nam, trong đó có một ngày dừng lại ở Nà
     Sản để nghiên cứu kỹ tập đoàn cứ điểm. Tất cả các đồng chí Việt Nam
     và cố vấn đều nhất trí là lần này ở Điện Biên Phủ ta nên hanh thủ đánh
     sớm, đánh nhanh và có nhiều khả năng giành thắng lợi.

        -  Căn cứ vào ữừứi độ tác chiến của bộ đội Việt Nam hiện nay và so
     sánh bmh hỏa lực hai bên trên chiến trường, tôi cho rằng bộ  đội chúng
     tôi khó có khả năng tiêu diệt tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ trong thòi
     gian  ngắn.
        Suy nghĩ một lúc, đồng chí Vi nói:

        -  Tôi biết làm được việc này, bộ đội Việt Nam sẽ phải có nhiều cố gắng
     vượt bậc. Nhimg nếu không traiửi thủ đárih sớm khi địch còn đứng chân
     chưa vững, để nay mai chúng tăng quân và aỉng cố công sự thì không
     đánh được, ta sẽ bỏ mất thòi cơ.

        Anh nhớ lại trường hợp tương tự đã gặp tại chiến dịch Biên Giói năm
     1950.  Khi anh tới  sở chỉ huy  thì  các  đồng  chí trong Đảng  ủy  Mặt  trận
     đi trước đã xây dựng xong phương án đánh thị xã Cao Bằng để mở đầu
     chiến dịch. Nhưng hồi đó, còn một số cán bộ ữung đoàn sau khi ừũứi
     sát trận địa, cũng có ý kiến là đánh Cao  Bằng khồ thắng. Hơn thế, Bác
     có mặt ở chiến dịch, đã phê chuẩn đề nghị mói của anh. Nhưng lần này,
     aiứi ở phía thiểu số tuyệt đối. Anh biết không thể đưa vấn đề ra bàn lại
     lúc này, vì mọi người đều có niềm tín vào thắng lợi.

        Chỉ huy trưởng cảm thấy mình đứng trước một "việc đã rồi".
   259   260   261   262   263   264   265   266   267   268   269