Page 203 - Không Phải Huyền Thoại
P. 203
2 0 2 KHÔNG PHẢI HUYỀN THOẠI
- CÓ người cho rằng cứ để bộ đội chủ lực ở lại chiến đấu bảo vệ vùng
tự do Liên khu 5, tinh thần chiến đấu của anh em chắc sẽ tốt hơn là đưa
lên Tây Nguyên khi vùng tự do Liên khu 5 bị địch tiến công lần đầu.
- Tôi vẫn cho rằng đưa chủ lực của Liên khu 5 lên mở một chiến dịch
ở Tây Nguyên là cách tối ưu để bảo vệ vùng tự do Liên khu 5.
- Nhiều đồng chí lo đưa bộ đội chủ lực lên Tây Nguyên trong khi địch
đã có kế hoạch tiến công Liên khu 5, Liên khu ủy sẽ khó đồng tình.
- Chỉ cần mọi người nhận thấy làm như thế có lợi hơn thì Thường vụ
sẽ tìm cách thuyết phục khu ủy Liên khu 5. Anh ữao đổi thêm vói anh
em ừong cơ quan về vấn đề này. Nếu cứ để chủ lực tại các tỉnh Liên khu
5 chờ quân địch tới là cách đối phó bị động, lỡ chúng không tới, ta sẽ lãng
phí lực lượng và thòi gian. Đưa chủ lực lên đánh Tây Nguyên ta sẽ giành
được chủ động, buộc kẻ địch phải chạy theo để đối phó với ta trên chiến
hường do ta lựa chọn.
Tổng tham mưu hưởng biết Tổng tư lệnh đã quyết vấn đề này. Trong
quá trình chuẩn bị, anh ít khi đưa ra ý kiến hước, bao giờ cũng thúc giục
mọi người nói ý kiến của mình và lắng nghe. Nhưng khi anh đưa ra một
ý kiến là đã có chủ định, chỉ có những lý lẽ thật chứứi xác mới thuyết
phục được arủi. Và điều anh nói lúc này thật khó bác bỏ.
Cuộc họp Thường vụ bàn về kế hoạch Đông-Xuân 1953-1954 được
hiệu tập vào đầu tháng 10 năm 1953. Trước đó, các ủy viên đã thường
xuyên gặp nhau hao đổi đều thấy mùa khô này đánh địch rất khó. Mọi
năm vào thòi gian này, cán bộ các đơn vị chiến đấu đã lên đường đi hĩnh
sát đồn địch.
Từ sau rừiững hoạt động biệt kích kiểu Navarre xảy ra, Bác đã chuyển
lên Khuổi Tát, một bản nhỏ ở vùng cao huyện Định Hóa. Cuộc họp của
Thường vụ thường được tổ chức ở những địa điểm khác nhau. Nơi họp
lần này là Tm Keo, một bản của thôn Lục Giã. Có con đường mòn từ nơi
Bác ở tại Khuổi Tát chạy xuống đây. Ngôi nhà he được dimg từ lâu bên