Page 191 - Không Phải Huyền Thoại
P. 191
1 9 0 KHÔNG PHẢI HUYỀN THOẠI
nhớ lại sau những trận đánh đó, tôi đã nhiều lần gặp đại đội trirởng Chu
Tấn, chỉ huy đơn vị biệt kích pháo, và tổ hưởng Trịnh Quốc Oai, chỉ huy
trận biệt kích máy bay, nghe kể chuyện để viết bài cho tờ báo đại đoàn.
Nhiều người lúc đó mới chợt nhận ra đại đoàn đã từng giành thắng lợi
khi đánh vào tập đoàn cứ điểm.
Sau chiến dịch sầm Nưa, Tổng tư lệnh Võ Nguyên Giáp nảy ra ý nghĩ
có thể tập đoàn cứ điểm là biện pháp cuối cùng của địch mà bộ đội ta
phải vượt qua hong cuộc kháng chiến này. Rõ ràng là từ sau chiến dịch
Tây Bắc, mỗi khi thấy quân ta xuất hiện ở một vùng rừng núi thì tập đoàn
cứ điểm cũng xuất hiện theo. Tập đoàn cứ điểm đã trở thành phương
pháp chủ yếu để cứu vãn quân địch ữánh khỏi bị tiêu diệt. Chiều hướng
diễn ra là nếu lực lượng tiến công của ta mạnh thì tập đoàn cứ điểm sẽ
lớn dần lên. Nhưng không phải nó sẽ lớn lên vô hạn. Vì nếu địch dồn
quân xây những tập đoàn cứ điểm lớn thì phạm vi chiếm đóng của
chúng sẽ bị thu hẹp.
Anh không ngờ cuối cùng trong chiến tranh lại phải đương đầu với
loại hình chiến đấu này.
Đây là một biện pháp đơn giản và lọi hại của địch để đối phó vói
những cuộc tiến công của ta ở vùng rừng núi, khi những đồn bốt bị uy
hiếp, chúng chỉ cần nhanlì chóng rút chạy tói một địa hình có một thmig
lũng và những núi đồi vây quanh rất dễ gặp tại đây.
Anh nghĩ mãi về sự thay đổi sức mạnh của một cứ điểm đơn lẻ khi
nó được đặt kề sát bên nhau. Nhất định sẽ phải tiến hành những trận
công kiên kế tiếp. Anh cảm thấy mừng vì bộ đội ta đã qua nhiều năm
tiến hànli những trận công kiên, sẽ klrông xa lạ với chiến thuật này.
Tổng tư lệnh theo dõi rất chặt chẽ những cuộc thảo luận về cách đáiTh
tập đoàn cứ điểm ở các đơn vị. Mắt anh bừng sáng mỗi khi phái viên từ
đơn vị về báo cáo một ý kiến mới. Người ta hiểu anh sẽ không bỏ qua bất
cứ một kinh nghiệm thành công nào của bộ đội ta.