Page 134 - Không Phải Huyền Thoại
P. 134

Dánh điềm iliệt viện   1 3 3



    một tiểu đoàn da den (1/24 RMTS) và tiêu hao nặng một tiểu đoàn khác.
    Địch bỏ chạy nhimg ta không truy kích.
       Các đoiì  vị khác vẫn  đánh  theo kế  hoạch.  Trong ba  đêm  cuối tháng
    12, Đại đoàn 308 tiêu diệt 7 cứ điểm địch tại Trung Du. Trung đoàn 209

    đánli chợ Vàng hai lần không thàiìlì công.  Các  hướng  phối họp: Trimg
    đoàn 174 tiêu diệt vị trí Bừủi Liêu. BỊ uy hiếp mạnh, địch phải bỏ bốn vị
    trí quay về cố thủ ở Tiên Yên.
       Ta kết thúc đạt 1 chiến dịch. Trong đạt này, ta tiêu diệt 1.200 tên địch
    trong đó ba  phần  tư là  lính  Âu  Phi.  Tinh thần địch sút  kém,  chống cự
    yếu ớt.  Klìi bị tiến công, chúng  thường  chui vào hầm  cố  thủ chờ quân

    viện tód. Có cứ điểm bị bao vây, địch kéo từiìg trung đội ra hàng. Có noi,
    quân viện kéo tới thấy đồn đã bị tiêu diệt, lập tức rút chạy. Qua hỏi cung,
    binh lính ả trung du đều biết thất bại ở Biên Giói nên mất tinli thần chiến
    đấu.  Đại  doàn  308 và  trung đoàn  174 có nhiều  tiến bộ trong chiến  đấu
    công kiên, tiêu diệt nliiều vị  trí đại đội, trên đại đội nhanh và  gọn mặc
    dù vừa qua mười bốn ngày liên tục hành quân từ Cao Bằng về tới trung
    du là chiến đấu ngay.
       Địch phán đoán ta sẽ đánh tiếp  Bắc Ninh và Bắc Giang nên điều một
    số binh đoàn cơ động mạnh về hưórig này. Chúng cảm thấy hưóng đông

    bắc cũng bị uy hiếp mạnh, De Latour đã thay Alessandry làm tư lệnh Bắc
    Bộ,  đề nghị  Bộ Tổng chỉ huy  cho  rút miền  duyên  hải  từ Tiên  Yên  đến
    Móng Cái.  Đề nghị này không được chấp  nhận.  Đợt tiến công mói của
    ta khiến địch cảm thấy cả Hà Nội và Hải Phòng đều bị đe dọa.
       Đe  ciru  vãn  tình  hình  nguy  ngập  ở  Đông  Dươiìg,  chính  phủ  Pháp
    khẩn cầu ttrớng De Lattre de Tassigny sang Đông Dương. De Lattre vốn

    đầy kiêu ngạo, tin rằng mình có khả năng để khôi phục lại tình thế, thậm
    chí giành chiến thắng bằng cách giữ chắc đồng bằng Bắc Bộ và xây dmig
    một quân  đội bản xứ thật mạnh với  sự giúp  đỡ của  Mỹ.  ông  ta  muốn
    có thêm một đóng góp cuối đời với đế quốc Pháp.
       De  Lattre  sang Đông  Dương vào  trung  tuần  tháng  12 năm  1950  vói
    chức  vụ  Tổng  chỉ  huy  kiêm  Cao  ủy  quân  viễn  chinh.  Lần  đầu  tiên,  ở
    Đông Dương có một người Pháp kiêm cả hai chức vụ này.

       De  Lattre  ra  lệnh  ngừng  tất  cả  các  cuộc  rút  lui  và  quyết  địnli  cho
   129   130   131   132   133   134   135   136   137   138   139