Page 113 - Không Phải Huyền Thoại
P. 113
1 1 2 KHÔNG PHẢI HUYỀN THOẠI
tiêu này liệu có thành công hay không? Anh không tín là bộ đội ta sau
một thòi gian huấn luyện ngắn ngủi có thể tiêu diệt một đồn bmh vững
chãi đóng tại một địa hình hiểm trở như thị xã Cao Bằng mà anh đã biết.
Anh chợt nliớ lại hồi đầu năm, khi Thường vụ chủ trưong đánh mạnli
ở Tây Bắc và Đông Bắc để chuẩn bị tổng phản công. Anh đã nghĩ ữong
tnrờng họp đánh Đông Bắc, ta sẽ chọn một đồn binh hên đường số 4
bao vây tiêu diệt, nhằm thu hút quân viện của địch lên giải nguy hoặc
chiếm lại, để tiêu diệt địch ngoài công sự. Anh đã chỉ thị cho cơ quan
tham mưu: ữong khi chưa mở chiến dịch ở Đông Bắc, chỉ nên tiếp tục
tiến hành những hận phục kích ữên đường số 4, tạm thời không đụng
đến hệ thống đồn bốt, vì anlì klrông muốn đánh động kẻ địch chú ý tới
những công ữình phòng ngự của chúng ở đây.
Tháng 5 năm 1950, anh bỗng nhận được báo cáo Trung đoàn 174 của
Cao Bắc Lạng vừa tiêu diệt đồn Đông Kliê. Đồn Đông Khê là vị trí khá
kiên cố do một tiểu đoàn Âu Phi chiếm đóng trên dọc đường số 4. Lần
đầu tiên, một tnmg đoàn ở địa phương tiêu diệt được một vị trí tiểu đoàn
Âu Phi của địch khiến anh hết sức vui mừng vì sự trưỏng thành vưcỴt
bậc của quân đội ta. Nhưng anh nhận thấy trận đánh đã vi phạm vào
chỉ thị "tạm thời không đụng đến hệ thống phòng ngự của địch tại
Đông Bắc". Anh ra lệnh gọi Trung đoàn trưởng Đặng Văn Việt, ngrrôi
đã chỉ huy trận đánh Đông Khê, đồng thời cũng gọi luôn cục phó Cục
Quân huấn Phan Phác, phái viên của Bộ ở mặt trận Cao Bằng về báo
cáo tình hình.
Anli hỏi Phan Phác:
- Vì sao đơn vị đánh Đông Khê mà không báo cáo vói Bộ?
Phan Phác nói:
- Thưa anh, trước khi đánh năm ngày, trung đoàn 174 đã báo cáo
vói Bộ.
- Tôi không hề nhận được báo cáo.
- Sau năm ngày không thấy Bộ trả lòi, trung đoàn cho rằng Bộ không
phản đối đề nghị của trung đoàn.
Việc đã lỡ rồi, anh nói với Phan Phác chỉ cần rút kinh nghiệm với Văn
phòng Bộ và không nói gì vối Đặng Văn Việt...