Page 9 - Đinh Tiên Hoàng
P. 9

Một thị nữ nhanh nhẹn ẵm đứa trẻ mới sinh bước ra.
         Đinh Công ngắm nhìn đứa bé, cười vui vẻ:
             -  Chà,  trông  nó  cũng  được  đấy chứ,  khỏe  mạnh  dài
         rộng lắm. Ta đặt tên cho con là Đinh Bộ Lĩnh, nàng thấy
         thế nào?
             Đàm Thị nhìn chồng vui vẻ:
             - Phu quân đặt cho con cái tên ấy, chắc cũng đã cân
         nhắc cẩn thận. Thiếp chỉ biết hoan hỉ vâng theo thôi. Mong
         rằng con trai chúng ta lớn lên khỏe mạnh, giỏi giang, có thể
         như cha nó là may mắn lắm.

             - Sao lại như cha nó, hổ phụ sinh hổ tử, chắc chắn con ta
         phải hơn cha nó chứ. Đinh Công nhìn vợ vừa cưòi vừa nói:

             - Thôi nàng nghỉ đi cho khỏe. Ta có việc phải làm. Để
         ta gọi các gia nhân đến, cần gì nàng cứ nói cho ta biết.

             Nói xong, Đinh Công vui vẻ bước ra. Đàm Thị là người
         thiếp yêu của ông. Giờ ông đã cao tuổi mà lại sinh được
         một bé trai kháu klủnh khỏe mạnh, thật là có phúc.
                                     5f
                                  *

             Năm  tháng  trôi  qua,  Đinh  Bộ  Lĩnh  ngày  càng khôn
         lớn. Tuy nhiên, cậu không còn nhìn thấy mặt cha bởi cha
         cậu  đã  sớm  lìa  đời.  Hàng  ngày,  cậu  theo  đàn  trâu  vào
         thung lũng chăn thả cùng với các trẻ mục đồng khác. Cha
         mất sớm, cậu phải nương nhờ người chú là Đinh Thúc Dự
         ở làng Uy Viễn, thuộc sách Bông.
             Vốn  tính  hiếu  động,  Đinh  Bộ  Lĩnh  thường là  ngưòi
         cầm đầu lũ trẻ mục đồng trong các trò chơi ở thung lũng
         và bao giờ cậu cũng là ngưòi chiến thắng.
             Hôm nay cũng vậy, sau khi thả trâu cho gặm cỏ trong



         10
   4   5   6   7   8   9   10   11   12   13   14