Page 15 - Đinh Tiên Hoàng
P. 15
- Con trâu nhà ta nó chui xuống một cái hang sâu
lắm, chỉ còn cái đuôi nhô lên. Cháu đã cố lôi lên nhưng
không được.
Nghe Đinh Bộ Lĩnh nói vậy, người chú hốt hoảng chạy
theo cháu ra một cái hang sâu trong thung lũng, ông cố
lần xuống miệng hang thì nhìn thấy cái đuôi trâu vắt vẻo.
Òng hoảng hốt cầm đuôi trâu lôi mạnh. Cái đuôi bật ra
khỏi đất khiến ông ngã đau điếng. Biết bị cháu lừa, ông
điên tiết nhổm dậy đuổi Đinh Bộ Lĩnh, định cho thằng
cháu bất trị một trận nhớ đời.
Ông vác dao đuổi. Đinh Bộ Lĩnh ba chân bốn cẳng
chạy ra phía bờ sông, người chú bực mình càng đuổi gấp.
Hoảng quá, Đinh Bộ Lĩnh nhảy đại xuống nước mất tăm.
Nước sông tung toé, cao đến hơn đầu người, đúng vào lúc
nắng quái chiều hôm chiếu vào thành một chùm hào
quang óng ánh, rực rỡ. Người chú nhìn ra có cảm giác như
có một cái đầu rồng chúc xuống để cõng thằng bé lên cao.
Ồng bất giác tưởng như có rồng vàng hạ xuống đón cháu,
vội vàng quì xuống nhắm nghiền mắt lại. Khi mở mắt ra thì
mặt sông trở lại bằng phẳng, nắng cũng vừa tàn còn đứa
cháu của ông thì chẳng thấy quay lên. ông đành cắm con
dao xuống đất, ngồi chờ, vừa chờ vừa lo ngại...
Bọn trẻ chăn trâu cũng đồn đại thêm thắt vào việc này.
Chúng đồn rầm lên là Đinh Bộ Lĩnh đã được rồng vàng hạ
xuống đưa đi một nơi xa. Tương truyền sau này, chỗ người
chú cắm dao được gọi là núi cắm gươm, còn dáng điệu
người chú gục đầu thì được cho là noi "chú lạy cháu".
16