Page 10 - Di Tích Lịch Sử Chùa Hương
P. 10
tíeit Ịií'ỉt Jfí <CỊí?ỈU3 8
Người niệm Phật, khách tham quan,
Suối thanh tịch rửa nhẹ nhàng trần duyên...
Bến đò suối, tại đây có những chiếc thuyền ván,
ngày thường nhân dân địa phương dùng để vào rừng
kiếm củi. Nhưng tối mùa Xuân, khi khách thập
phương về trẩy Hội chùa Hương thì những chiếc
thuyền đó lại là phương tiện để đưa đón khách.
Đường suối hai bên núi non rải rác chạy dài, dòng
suốĩ trong xanh, thuyền lượn quanh co, đáy nước như
một tấm gương pha lê rộng phang. Theo dòng SUÔI
biết bao cảnh đẹp, thoạt tiên ghé tới một ngôi đền,
đền này được xây dựng ở cạnh sườn một trái núi có
năm ngọn, nên được gọi là đền Ngũ Nhạc (còn gọi là
Đền Trình). Từ xưa khách thập phương trẩy Hội chùa
Hương, ai qua đây cũng vào để trình lễ với Sơn Thần.
Rời đền Trình, đò len qua giữa hai dãy núi để tối
cửa hang có 4 chữ Hán “Sơn thuỷ hữu tình”, là dấu
tích bút đề của Tình Vương Trịnh Sâm.
Trên một chiếc cầu ván chênh vênh, một vài bóng
người kĩu kịt trên vai những gánh mơ vàng hay
những làn rau sắng đặc sản của chùa Hương, và có
những chiếc thuyền chở các thứ lâm sản khác từ
rừng núi đưa về xóm làng.
Xa xa, núi non còn vẽ ra những hình thù kỳ lạ,
núi Con Voi, núi Con Gà, núi Mâm Xôi, núi Chiêng,
núi Trôhg vv... mà người xưa đã đặt tên. Cụ Thám
hoa Vũ Phạm Hàm đã có câu:
Kia núi Gà, núi TưỢng, núi Chông, núi Chiêng;