Page 279 - Dạy Học Vật Lý
P. 279
Mikhain Vaxiliêvich Lômônôxôp (1711-1765)
Và thực tế là trong thời gian học tập ở Matxcơva, anh hoàn toàn không
được gia đình giúp đỡ gì về tài chính. Vì vậy, anh sống hết sức kham khổ; nguồn
sống duy nhất của anh là học bổng, mỗi ngày ba xu. Anh phân chia món tiền đó
như sau: một xu dành cho việc ăn uống (nửa xu mua bánh mì, nửa xu mua nước
quả lên men làm nước uống), còn hai xu dùng vào việc mua sách vở, đồ dùng học
tập, mua giày dép, quần áo và những thứ cần dùng khác.
Ngoài ra, còn những lời chế diễu, cả những lời miệt thị của những bạn
cùng lớp ít tuổi hơn anh nhiều, luôn bủa vây anh. Có lần bọn chúng gào với nhau
cốt để anh nghe thấy: này, trông kìa, con lợn đầu to, 20 tuổi ấy mà cũng đòi đến
đây học tiếng La tinh kia đấy! Những lời khó nghe kiểu như thế đeo bám anh
hàng giờ, hàng ngày chỉ càng làm cho anh nung nấu thêm quyết tâm tiến bước thật
xa, thật nhanh.
Chính lòng quyết tâm đó đã làm cho những người lãnh đạo của trường
thông cảm với việc man khai của anh khi trước; chẳng những thế, anh còn được
nhà trường cử đến Kiep (Kiev) học trong một năm. Nhưng anh không thỏa mãn
với chương trình học và sự giảng dạy ở đấy nên anh đã kết thúc việc học sớm hơn
thời gian quy định và lại quay về Matxcơva.
Sau đó ít lâu, anh đã kết thúc trọn vẹn khóa học với thành tích học tập
không ai trong lóp theo kịp. Kẻ từ khi anh đặt chân đến Matxcơva cho đến lúc đó,
năm 1736, là khoảng thời gian năm năm, trong vòng năm năm đó anh đã học xong
chương trình tám năm.
Chẳng những anh học xong những môn học quy định của nhà trưòng là
tiếng La tinh, tiếng Xlavơ, nghệ thuật làm thơ, nghệ thuật hùng biện, triết học và
thần học; anh còn tự học tiếng Hi Lạp cổ đến mức có thể đọc được các tác phẩm
cổ điển nguyên bản. Hơn nữa, không phải anh chỉ hoàn thành những môn học quy
định mà còn hoàn thành một cách xuất sắc.
279