Page 108 - Cổ Nhi Tân Tiểu Truyện Danh Nhân Tôn Thất Thuyết
P. 108
Còn Chãi Chuyèí
kèm y đi và y vẫn bị trói. Rổi một trận mưa bão lại
dội đến nữa. Để Thám và nghĩa quân thoát hiểm.
Voisin mệt lả, lại lên cơn nóng lạnh. Ngày 24-7,
khi lên đường, y nói với Thám:
- Ông giết tôi đi, tôi kiệt sức rổi không theo
được nữa.
Cô Ba đưa súng cho Thám:
- Ong bắn nó đi cho rổi.
Thám gạt đi, bảo Voisin:
- Nếu tao thả mày, mày có đi được không?
- Nếu thả thì tôi sẽ nằm đây đợi cứu hay đành
chờ chết vậy.
Cả Dinh quát:
- Mày cũng cứ phải theo, tao sẽ có cách cho
mày khỏi mệt.
Cả Dinh cho đẵn tre làm một cái cáng, hai người
khiêng Voisin đi.
Thám đã suy nghĩ nhiểu. Cứ trốn mãi mà
lúc nào Pháp cũng bám riết theo sau. Mình không
nhượng bộ đã đành, nhưng Voisin có thể chết vì mệt
và vì bệnh. Nó chết thì gia tiểu mình ở Yên Thế sẽ
nguy mất. Trước khi lên đường, Thám đến gần Voisin
dúi vào túi y một lá thư:
1 0 «