Page 79 - Các Vị Vua Triều Lý
P. 79
trong cung phải theo đó mà chế ra khúc nhạc gọi là nhạc
Chiêm Thành. Điệu nhạc này, tiếng ai oán buồn rầu,
nguời nghe phải chảy nước mắt. Một vị sư là Nguyễn
Thường nhận định: "Âm thanh của nước loạn, nghe như
ai oán giận hờn. Nay vua thích điệu nhạc này thì là điềm
dân loạn, nước nguy, đó là triều bại vong". Lý Cao Tông
không quan tâm đến ý kiến đó, cứ bắt tấu nhạc Chiêm
Thành để nghe cho thích.
Lý Cao Tông còn có cái thú chuộng những trò
phương thuật. Nghe ai có tài vặt gì là ông ra lệnh đưa tới
để mua vui. Bản thân ông có tật rất sợ sấm sét. Chỉ nghe
sấm động ù ù là ông đã kinh hoảng, ông truyền cho mọi
người ai có phép làm yên tiếng sấm ông sẽ trọng
thưởng. Một người tên là Nguyễn Dư, tâu vua là mình
có tài phù thuỷ, có thể ngăn không cho tiếng sấm phát
ra. Cao Tông rất tin và nuôi hắn trong cung để giúp
mình đề phòng. Một hôm trời mưa to gió lớn, sấm chớp
nổi lên. Vua gọi Nguyễn Dư ra làm phép. Hắn ngửa mặt
lên trời, đọc thần chú. Nhưng càng đọc, sấm càng kêu to
hơn. Vua hỏi tại sao? Dư trả lời ráo hoảnh: "Thần đã đọc
thần chú mãi, nhưng vi sấm ở trên cao quá không nghe
được, nên nó dữ tợn như vậy đó!". Dư nói những điều
phi lý như vậy mà nhà vua cũng tin.
Dần dần Lý Cao Tông ngày càng dấn sâu vào con
đường truy lạc, rong chơi vô độ, ngày đêm chỉ vui thú
với cung nữ, rượu chè suốt năm suốt tháng không để ý
gì đến việc nước. Các quan ai bẩm báo, vua đều lờ đi
như không nghe thấy. Thỉnh thoảng, triều đình cho tổ